Tên tán tu nghe Tạ Bạch Lộ nói thì giật bắn, vội nhìn kỹ mặt Lăng Tùng, rồi không kìm được hỏi: “Sao ngươi biết hắn là Lăng Tùng… Vậy sao ngươi lại ở đây?”
Tạ Bạch Lộ đáp: “Ta đang canh hắn đây! Hắn là Lăng Tùng thật mà, ta giúp hắn hộ pháp. Khi hắn tỉnh, chẳng phải sẽ cho ta chút lợi lộc sao?”
Tên tán tu thấy nàng nói có lý, nhưng nghĩ gì đó, nhướn mày: “Hắn ngất rồi, ngươi giết hắn chẳng phải được nhiều bảo vật hơn sao? Hắn từng giết bao nhiêu Nguyên Anh, chắc chắn có vô số đồ tốt.”
Tạ Bạch Lộ cười: “Nhỡ lúc ta giết mà hắn tỉnh lại thì sao? Rõ ràng ta có thể yên ổn kiếm được phần thưởng, sao phải mạo hiểm lớn vậy chứ? Nhưng ta không cản ngươi đâu, ngươi cứ thử đi. Ta cũng muốn biết hắn ngất thật hay giả.”
Nàng nói vậy, nhưng hai chân đã căng cứng, sẵn sàng chuồn bất cứ lúc nào.
Hôm nay, khi tên tà tu hỏi lúc Lăng Tùng ngất sao nàng không giết hắn, phản ứng của Lăng Tùng cho thấy hắn có vẻ không nhớ nàng từng định ra tay. Theo mấy kịch bản truyện, đôi mắt đỏ nàng từng thấy chắc có ẩn tình. Khi mắt hắn đỏ lên, có khi hắn giết bừa cũng không chừng.
Nên nàng thực ra không muốn tên tán tu này thử Lăng Tùng. Dù hắn phản ứng thế nào, nàng cũng chẳng được lợi. Nhưng giờ nàng yếu đến mức đánh không lại cả phàm nhân, chỉ đành hù dọa vậy thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play