Dung Hành trở lại khách sạn, nhớ lại chuyện hôm nay, hắn luôn cảm thấy chỗ nào đó lộ ra vẻ kỳ quái.
Ngọc bội Quan Âm này, suy nghĩ cẩn thận, chắc là Dung Đình nhân lúc hắn không chú ý đã lén lút đến mật thất của hắn rồi lấy đi. Hôm nay chắc chắn nó cũng biết hắn thấy được miếng ngọc bội kia, với tính cách của Dung Đình tuyệt đối sẽ không cái gì cũng không nói, cho dù bây giờ hắn đang bị "mất trí nhớ", như vậy chỉ có một khả năng là Dung Đình cố ý để ngọc bội ở đó.
Hắn biết nhi tử của mình rất thông minh, cho dù là trên học tập hay là trên thủ đoạn, đều hơn xa hắn năm đó. Chỉ là hắn không ngờ rằng Tống Viên không nghi ngờ hắn, Tống Hải Bình và Trần Lâm Tĩnh không nghi ngờ hắn, ngược lại là đứa nhi tử còn chưa đầy sáu tuổi này lại nghi ngờ hắn, hơn nữa còn sử dụng thủ đoạn như vậy để thăm dò hắn.
Trong thoáng chốc, Dung Hành cũng không biết mình có nên cười hay không.
Hắn hơi tò mò, Dung Đình lấy được kết luận là gì.
Với sự hiểu biết của hắn về Dung Đình, hắn nghĩ có lẽ cậu bé sẽ kể cho Tống Viên nghe, hoặc là đã nói rồi. Sau khi có suy đoán này, hôm nay những biểu hiện không thích hợp của nàng dường như cũng đã được giải thích. Xem ra mẫu tử thân thiết là thiên tính, cho dù thời gian hắn ở bên Dung Đình lâu hơn, nhưng sâu trong lòng Dung Đình vẫn hướng về nàng, vẫn thích nàng hơn.
Trước đó hắn đã nghĩ tới mỗi một khả năng sẽ xảy ra, bây giờ Dung Đình nghi ngờ hắn, hoặc là đã kết luận hắn đang giả vờ mất trí nhớ, hắn cũng biết nên đối phó như thế nào. Điều khiến hắn lo lắng hơn cả chuyện này là liệu đôi bông tai kim cương kia có được nàng nhìn thấy hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play