Từ nhỏ đến lớn Tống Viên đều có tính cách như vậy, hay bỏ qua trọng điểm, nói đơn giản là cô khá chậm chạp trong những chuyện quan trọng.
Từ tối hôm qua đến giờ, Dung Đình vẫn luôn gọi cô là mẫu hậu nhưng cô lại vô thức không để tâm đến điều đó. Bây giờ nghĩ lại, đúng là cô hơi vô tâm thật.
Nhưng đáng nói hơn là, vào thời khắc này, cô cũng không lựa chọn ngồi xuống nói chuyện rõ ràng với Dung Đình về chuyện mẫu hậu mà chỉ đẩy cậu ra khỏi bếp: “Em đứng xa ra một chút, lát nữa dầu nóng bắn vào mặt trắng nõn của em, lỡ để lại sẹo thì sao?” Cô cố ý nói vậy để dọa đứa trẻ.
Thức ăn đã thái xong, có chuyện gì cũng để ăn xong rồi nói.
Cô có thể không ăn nhưng đứa nhỏ thì phải ăn chứ.
Trên bếp gas có hai nồi, một bên là sườn xào chua ngọt, một bên là cá rô phi đã được hấp sẵn.
Đợi sốt sườn sánh lại, cô rắc thêm ít vừng trắng, hương thơm tỏa ra ngào ngạt.
Cá rô phi hấp cũng đã xong, cô rưới lên chút dầu nóng, món trứng xào cà chua cũng không phải là món khó.
Từ lúc cắt rau đến lúc bày món lên bàn, tổng cộng cô chỉ mất khoảng nửa tiếng, cơm cũng đã chín.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT