Cơ Vị Tưu nhanh chóng chớp lấy cơ hội mà lách lên, cậu quỳ bên chân Cơ Tố, một tay đặt lên đầu gối hắn, nắm lấy vạt áo hoa mỹ tinh xảo: “Không chỉ ta không giống, mà Hoàng huynh cũng không giống. Mẫu hậu chúng ta sinh con quá khéo, chỉ chọn những thứ tốt đẹp nhất để ban cho chúng ta.”
Cơ Tố vô thức quát lên: “Vô lễ!”
Cơ Vị Tưu nhướng mày, khóe mắt cong cong, thậm chí còn có vẻ hớn hở: “Dù có hơi thô tục nhưng lại là sự thật. Ngay cả trước mặt mẫu hậu, ta cũng dám nói vậy! Mẫu hậu nhất định cũng sẽ đồng tình!”
Cơ Tố lạnh lùng nhìn cậu, không tiếp lời. Nụ cười trên mặt Cơ Vị Tưu dần tắt, cậu mím môi, tựa đầu lên đầu gối Cơ Tố, thấp giọng: “Ca… Hoàng huynh… Ta thực sự khiến huynh thất vọng đến vậy sao? Khi ấy ta còn nhỏ, nhưng cũng nhớ được đôi điều về cách hành xử của Tiên đế. Trong lòng huynh, ta thực sự giống với Tiên đế đến thế ư?”
Thì ra là vì câu nói đó mà buồn lòng.
Cơ Tố bình thản nghĩ… Chuyện này thì có là gì? Chẳng qua chỉ là một câu nói thôi, chẳng lẽ cậu chưa từng nghe qua những lời cay nghiệt gấp trăm lần thế này? Cơ Vị Tưu lớn lên trong Hoàng thất, lại do chính hắn cẩn thận nuôi nấng hơn mười năm, dù chỉ quan sát thôi thì cũng phải học được ít nhiều từ hắn chứ. Không ngờ lại nuôi ra một kẻ mềm yếu đến thế, thật sự khiến hắn thất vọng.
Nhưng dường như thanh viên đang dựa vào đầu gối hắn lại không nghĩ vậy. Đôi tay được chăm sóc kỹ lưỡng của cậu khẽ bấu lấy vạt áo hắn, không dám dùng sức quá mạnh, cũng không dám thực sự tựa cả người lên chân hắn, chỉ hơi hơi chạm vào, ngay cả khi gọi một tiếng “ca” cũng rụt rè, đầy do dự, chẳng dám nhìn hắn lấy một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT