Một buổi đêm dài thăm thẳm như mực, chỉ có ánh đèn bập bùng cháy sáng như ban ngày.
Khánh Hỉ công công mang tấu chương vào trong điện. Thấy Cơ Tố vẫn còn đang phê duyệt tấu chương, ông ấy không khỏi nhỏ giọng khuyên nhủ: “Thánh thượng, trời sắp sáng rồi, ngài hãy nghỉ ngơi đi ạ, lát nữa còn phải vào chầu nữa...”
Cơ Tố tiện tay ném tấu chương lên án kỷ, tựa vào long ỷ. Chiếc ghế được làm từ gỗ đàn hương đen bóng làm tôn lên thân hình cao ráo của hắn. Cơ Tố chống trán bằng một tay, nhắm mắt.
Khánh Hỉ công công thầm thở phào nhẹ nhõm, Thánh thượng chịu nghỉ ngơi một lúc là tốt rồi. Ông ấy không dám khuyên Thánh thượng đi ngủ, bởi vì đây là thói quen cũ của Thánh thượng, phê duyệt tấu chương đến giờ này là ngài sẽ không muốn lên giường nghỉ ngơi nữa mà tìm nơi nào đó để nghỉ tạm, đợi thượng triều xong mới về ngủ bù.
Khánh Hỉ công công hỏi nhỏ: “Lão nô giúp Thánh thượng xoa bóp nhé, thư giãn một chút cũng tốt.”
Cơ Tố bật ra một tiếng đáp khẽ từ trong cổ họng, coi như là đồng ý. Khánh Hỉ công công vội vàng đi rửa tay rồi lại đến hầu hạ Cơ Tố. Thánh thượng có thói sạch sẽ, ông ấy không dám động vào tấu chương rồi lại trực tiếp chạm vào người bệ hạ. Thấy Cơ Tố có quầng thâm mắt, Khánh Hỉ công công cẩn trọng nói: “Thánh thượng, Hồ Thái y đã đi xem tiểu điện hạ rồi, ông ấy bảo tiểu điện hạ chỉ mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy ngày là sẽ không sao.”
“Mấy ngày nay Thánh thượng chạy qua chạy lại giữa hai nơi, dù là chân long trên trời thật thì cũng cần phải nghỉ ngơi, xin ngài hãy chú ý long thể...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT