Lâm An như thường lệ đòi alpha một nụ hôn tạm biệt, nhìn anh rời nhà đi làm. Cậu chạy sang một cửa sổ khác, xác nhận alpha đã lái xe rời đi, nét mặt lập tức thay đổi, nụ cười giả tạo biến mất, sắc mặt cũng tái đi thấy rõ.
Lâm An cắn chặt răng. Cậu biết chắc mình đã quên điều gì đó.
Bằng không, lần này khi giả vờ như không có chuyện gì, hỏi Đào Bạch Viễn hôm qua đã xảy ra chuyện gì, Đào Bạch Viễn lại chỉ đáp là mọi thứ như bình thường. Hơn nữa anh còn cố tình mặc áo dài tay, chắc hẳn là để che vết thương trên cánh tay.
Cố tỏ ra như không có chuyện gì, rõ ràng chuyện này đã không phải lần đầu.
Lâm An không hiểu tại sao lại nghĩ tới lần trước ở nhà, Đào Bạch Viễn nói rằng cậu uống say rồi cả hai mới làm chuyện đó. Nhưng điều đó có gì đó không đúng, rất có thể chính cậu mới là người đã làm tổn thương Đào Bạch Viễn. Anh không còn cách nào nên trong lúc chống cự mới khiến cậu bị đau, sáng hôm sau mới cảm thấy khó chịu.
Hôm đó trên người cậu cũng không có vết thương rõ ràng, chỉ là vài vết bầm. Một người tốt như Đào Bạch Viễn chắc chắn không nỡ làm cậu bị thương, là do cậu đã đi quá giới hạn.
Đã đến mức này rồi, vậy mà sáng hôm sau anh vẫn thản nhiên bảo không sao, còn những vết thương khi đó trên người anh…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play