Đào Bạch Viễn tựa lưng ngoài cửa, trong mắt thoáng qua một nét chán nản. Anh nên làm gì để Lâm An chịu mở lòng, để anh có thể vào trong?
Khi nhìn thấy đôi mắt đẫm hoảng sợ ấy, anh chỉ muốn ôm chặt cậu vào lòng an ủi, nhưng người đó lại không muốn để anh đến gần.
Trong lúc alpha còn đang dằn vặt suy nghĩ, Lâm An cũng vô cùng đau khổ. Cậu không hiểu vì sao mình lại trở nên như vậy. Khi đang tắm, trước mắt bỗng trở nên mờ ảo kỳ lạ, sau đó khi được Đào Bạch Viễn ôm vào lòng, cậu cảm thấy rất an toàn nên đã vô thức thiếp đi.
Nhưng khi tỉnh lại, nơi đầu lưỡi lại tràn ngập mùi máu tanh lẫn với mùi lạnh quen thuộc, khiến cả người cậu như rơi vào vực sâu lạnh lẽo.
Cậu đã làm gì thế này? Cậu đã làm tổn thương người alpha luôn tràn đầy yêu thương dành cho cậu, thậm chí khi bị thương vẫn tình nguyện để cậu cắn rách da thịt.
Trên đời sao lại có người ngốc như vậy?
Chính vì sợ lỡ như lại mất kiểm soát lần nữa, phải uống máu, mà Đào Bạch Viễn chắc chắn lại chẳng do dự đưa tay ra cho cậu cắn, nên Lâm An mới không dám để anh vào cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT