Đào Bạch Viễn nhẹ nhàng mở cửa, Cừu Vũ Hách đi bên cạnh thì nhỏ giọng hỏi: “Omega nhà cậu giờ thế nào rồi? Tâm trạng vẫn ổn chứ?”
Trải qua chuyện như vậy, đừng để lại bóng ma tâm lý thì tốt.
Cừu Vũ Hách cứ nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản là Lâm An bị mấy alpha chuốc rượu rồi định ép buộc, chứ không hề biết Lâm An còn phải chịu đựng nhiều hơn thế.
“Em ấy quên rồi, tôi cũng mong là sẽ không bao giờ nhớ lại.” Đào Bạch Viễn trầm giọng.
“Xì, quên rồi à, thế thì không trách được.” Bảo sao lúc nói chuyện với cậu ấy không thấy có gì bất thường.
“Nhưng nếu một ngày cậu ấy nhớ lại thì sao?” Ký ức con người phức tạp lắm, hôm nay quên nhưng ngày mai có thể lại hiện về. Bằng không tại sao lại nói người mất trí nhớ vẫn có khả năng hồi phục ký ức chứ.
“Chỉ cần không bị kích thích thì chắc không đâu.” Đào Bạch Viễn là bác sĩ, tuy không chuyên về tâm thần, nhưng vẫn hiểu đôi chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play