“Được rồi, tôi đã ăn đúng một nửa.” Lâm An đưa quả táo nhỏ đi một vòng đã bị cắn nham nhở trong tay ra trước mặt Đào Bạch Viễn, trông chẳng khác nào một con công nhỏ đang vênh váo khoe khoang.
Cậu đã tính toán kỹ rồi, ăn như vậy tuyệt đối là đúng một nửa.
“Ừm, An An giỏi lắm.” Đào Bạch Viễn vừa nói vừa rất tự nhiên nhận lấy quả táo trong tay omega, rồi ngay trước mặt cậu, cắn một miếng.
Đôi mắt tròn của omega lập tức co lại, cả người run rẩy như thể vừa chứng kiến cảnh tượng tận thế.
“Anh, anh đang làm cái gì vậy?!” Lâm An nhào từ đầu bàn đối diện về phía Đào Bạch Viễn, định giật lại quả táo trong tay anh.
Trên đó toàn là dấu răng và nước miếng của cậu, tên alpha này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy chứ? Không thấy bẩn à?!
“An An, không được lãng phí thức ăn.” Vừa nhai miếng táo còn đọng vị ngọt của trái cây và hương vị quen thuộc, Đào Bạch Viễn vừa vững vàng đỡ lấy Lâm An đang nhảy loạn, sợ cậu bị thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play