“An An, cậu đang né tránh tôi sao?” Alpha buồn bã nhìn cậu, đôi mắt ấy như có phép thuật, khiến tim Lâm An bị níu chặt.
“Không có…” Làm sao cậu nỡ né tránh chứ. Ngay từ lần đầu tiên gặp anh, trong lòng cậu đã sớm xem alpha này là của mình rồi.
“Vậy An An, tức là cậu đồng ý rồi đúng không?” Đôi mắt xanh thẫm kia thoáng chốc lấp lánh như có ánh sao, trước ánh nhìn mong chờ ấy, Lâm An như con rối bị giật dây, thất thần gật đầu.
“Cảm ơn vì đã tin tôi, An An. Giờ chúng ta nên đi ăn rồi.” Alpha vừa nói vừa vỗ nhẹ bụng Lâm An, lại xoa xoa sau gáy cậu để trấn an.
Lực tay dịu dàng, hơi thở quen thuộc khiến Lâm An thả lỏng, nằm yên trong lòng Đào Bạch Viễn với một tư thế cực kỳ lười biếng và thoải mái.
Vòng tay alpha mang lại cảm giác an toàn đến mức như trời có sập xuống cũng không làm cậu hề hấn gì. Cứ thế, Lâm An được ôm thẳng đến nhà ăn của quân trường, đến khi được đặt ngồi xuống ghế, cảm giác lạnh nơi chỗ ngồi mới khiến cậu giật mình tỉnh táo.
Lâm An nghẹn họng không nói nên lời, Đào Bạch Viễn thì rất bình thản: “An An, sandwich trứng rau với một chai sữa, thêm một quả táo nữa, được không?” Vừa nói, anh đã gọi món và đặt ngay trước mặt cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play