Ánh bình minh xuyên qua khung cửa chạm hoa, chia bàn sách thành hai mảng sáng tối. Dung Dịch cúi đầu cầm bút, mái tóc đen nhánh xõa xuống vai, đổ bóng lên tờ giấy tuyên trắng tinh, bóng hình rõ nét.
Tay hắn cầm bút chừng nửa thốn trên không, từng nét bút bay lượn như rồng, tay áo trắng như mây rủ xuống, cổ tay lộ ra trắng nhợt như sương tuyết.
Đột nhiên, ánh mắt Dung Dịch hơi động, như mặt hồ lạnh soi bóng trăng, phẳng lặng không gợn sóng.
Một thị vệ vội vàng bước đến, quỳ xuống trước án: “Bẩm! Đã tra rõ rồi ạ.”
“Mau vậy?” Tay Dung Dịch khựng lại, “Tra bằng cách nào?”
Thừa Ảnh vẫn quỳ dưới đất, nghiêm túc bẩm: “Thần xem bảng phân ca, giờ Hợi là Lưu thái y sắc thuốc, ngày chẵn là Triệu thái y, ngày lẻ là Hồ thái y, Tiền thái y thì phụ trách riêng một vị nương nương, có thể đi ngang qua. Thần lập bảng thống kê thời gian rảnh, tính toán rồi xác định hôm đó trực là Hồ thái y…”
Thừa Ảnh nói một hồi không thấy được khen, bèn ngẩng đầu mong chờ: “Chủ nhân, sao ngài không nói gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT