Lúc bị phái đi quyến rũ Kỳ Yến, tôi không nghĩ tới sẽ thành công.
Bên cạnh anh chưa từng thiếu phụ nữ.
Cho nên tôi cũng chỉ ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới.
Chui vào trong phòng của anh bị phát hiện, tôi quay đầu rời đi.
Rượu đỏ vẩy lên trên âu phục của anh, tôi vội vàng bồi thường.
Tôi hùa theo nhiệm vụ quyến rũ, được ngày nào hay ngày ấy.
Ai ngờ rằng tới một ngày, Kỳ Yến đặt tôi ở ghế sau xe, giọng nói khàn khàn.
Anh nói: “Tạ Thiển, quyến rũ tôi lại không cho tôi danh phận, em có lương tâm không?”