Sau khi Hồng Đào và mọi người rời đi, Ninh Hương mang những quả trứng gà vào nhà thuyền cất đi. Một rổ trứng gà này có giá trị rất đắt, bình thường nếu không ăn cũng có thể mang đi bán lấy tiền. Mang thứ này đi để nhờ người khác giúp đỡ, những người thợ thêu này coi như cũng có lòng.
Ninh Hương cũng không mang số trứng gà đi cất hết, mà còn để lại trong rổ một ít. Bình thường cô ăn cơm chung cùng với Vương Lệ Trân, cái gì hai người cũng đã nếm thử qua, bởi vì Vương Lệ Trân nuôi gà cho nên cô cũng đã từng ăn thử trứng gà của Vương Lệ Trân.
Ninh Hương cầm theo rổ đến nhà Vương Lệ Trân, đúng lúc bà ấy cũng đang nhóm lửa nấu cơm. Vì thế Ninh Hương để rổ trong nhà, ra giúp bà ấy cùng nhau làm cơm.
Hai người nấu cơm rất nhanh, rồi lại ngồi xuống bàn cùng nhau ăn cơm.
Vương Lệ Trân nhìn mấy quả trứng gà trong giỏ trúc, hỏi Ninh Hương: “Ở đâu vậy?”
Ninh Hương cười cười: “Kiếm được bằng tay nghề đấy ạ.”
Vương Lệ Trân không hiểu, dựa vào tay nghề để kiếm không phải chỉ là tiền thôi sao, sao lại còn kiếm được cả trứng gà? Chẳng lẽ bây giờ xưởng thêu bên kia sửa chính sách, không trả tiền công cho thợ thêu, lấy trứng để trả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT