Thợ thêu kia bị Hồng Đào nói thì mặt đỏ lên, nói nhỏ một câu: “Tôi chỉ tò mò thôi.”
Đã có người hỏi như vậy, ánh mắt Ninh Hương chăm chú nhìn tấm vải bố bắt đầu thêu, ngoài miệng nói: “Không phải mọi người tặng tôi trứng gà sao? Nếu mọi người cảm thấy như vậy vẫn chưa đầy đủ, cho thêm trái cây và rau dưa, hoặc là gạo nếp, vân vân, tôi cũng sẽ không từ chối, tặng nhiều hay ít tùy mọi người.”
Không thấy người khác lên tiếng, Hồng Đào cười đỡ lời: “Cho dù mỗi nhà góp một cây thì rau dưa cũng lo đủ.”
Hồng Đào vừa nói ra lời này, các thợ thêu khác cũng đồng thanh đỡ lời: “Đúng, đúng, sẽ đủ.”
Thợ thêu vừa nói chuyện khẽ nâng cánh tay đánh nhẹ vào miệng mình một cái, không nói gì nữa. Sau đó mọi người đều nghiêm túc nhìn Ninh Hương thêu thắt lưng như thế nào, tất cả tập trung ghi nhớ trong đầu từng chút một, cũng không nói nhảm nữa.
Bởi vì mấy năm trước có học qua một lần, bây giờ giống như củng cố lại kiến thức, cho nên cũng không khó tiêu hóa như lần đầu. Sau khi các cô ấy học được tất cả những ý chính từ Ninh Hương, dựa vào nguyên liệu, tập trung để làm.
Gặp phải chỗ không biết làm, đã hô to một tiếng: “A Hương, giúp tôi nhìn xem chỗ này đã được chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT