Lưu Tú Phượng đang ở ngoài viện rải cám cho gà vịt, thì thấy con trai mình từ ngoài chạy ào vào, trên người dính đầy cỏ rác, đôi mắt đỏ hoe như mắt thỏ, chiếc khăn che mặt cũng chẳng biết vứt đi đâu mất.
“Khê nhi à?” Bà cất tiếng gọi.
Diệp Khê mũi đỏ ửng, vẻ mặt đầy uất ức như thể bị người ta bắt nạt bên ngoài, khiến bà hoảng hốt vội vàng đặt chậu thức ăn xuống rồi chạy vào nhà theo cậu.
“Con trai của mẹ, có phải ở ngoài bị ai chọc tức, hay là có kẻ nào bắt nạt con? Mau nói cho mẹ nghe, mẹ sẽ bảo cha và anh con đi đòi lại công bằng cho con!”
Diệp Khê lăn mình nằm úp sấp trên giường, kéo chăn trùm kín mít, không nói một lời.
Lưu Tú Phượng sốt ruột như lửa đốt, ngồi bên giường dỗ dành: “Con vốn là đứa mạnh mẽ, tính tình lại trầm ổn, ở trong thôn cũng có mấy khi chịu uất ức đâu. Ngay cả khi nhà họ Lâm gây chuyện với con, con cũng lập tức phản bác lại ngay, sao hôm nay lại chịu ấm ức lớn đến thế này, nhìn con mà mẹ đau lòng quá!”
Diệp Khê ôm đầu không nói, trong đầu cứ văng vẳng hình ảnh đôi lông mày cau chặt của Lâm Tương Sơn, chắc chắn hắn chê cậu xấu xí rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT