Sau ngày hôm đó, Nghê Tuyết rõ ràng trở nên rất thất vọng. Cậu không tự cô lập mình nhưng lại ít nói hơn hẳn trước đây, cũng chẳng còn như ngày trước cứ mập mập mờ mờ để Tưởng Đông Hà xoa đầu cậu nữa.
Tưởng Đông Hà nhìn thấy rõ sự thay đổi của Nghê Tuyết, cũng hiểu vì sao cậu buồn bã. Chẳng qua là vì câu ‘không cần phải thế’ và ‘đừng có nói bậy’ của hắn mà thôi.
Nhưng nếu cho Tưởng Đông Hà trở lại khoảnh khắc đó một lần nữa thì hắn vẫn sẽ nói y hệt những gì đã nói.
Vì vậy, hắn cố ý làm kẻ nhẫn tâm một lần.
Hắn không chủ động phá vỡ sự căng thẳng giữa hai người, mà vào một tối nọ hắn lại điềm tĩnh thông báo với Nghê Tuyết: “Nghê Tuyết, từ nay tôi sẽ chuyển vào ký túc xá trường ở.”
Câu nói này thoạt nghe có vẻ bất ngờ, nhưng thật ra Nghê Tuyết đã lường trước trong lòng từ lâu. Cậu thậm chí đã tưởng tượng nhiều lần những kịch bản tệ hơn, chẳng hạn như Tưởng Đông Hà đột nhiên bảo: “Nghê Tuyết, tôi thấy đồng tính thật ghê tởm, chúng ta đừng như thế này nữa,” nhưng điều đó không xảy ra. Việc hắn chọn chỉ là cách không sống chung nữa thôi, đó đã là một kết thúc khá văn minh rồi.
Vì vậy, Nghê Tuyết cũng rất điềm nhiên đáp lại: “Được thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play