Do thời gian gấp gáp, Tưởng Đông Hà không có nhiều thời gian để đắn đo nên cuối cùng hắn cũng đồng ý với lời đề nghị của Nghê Tuyết.
Chỉ là diễn một vở kịch thôi mà, Tưởng Đông Hà nghĩ, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Tối hôm đó Tưởng Đông Hà đã ghi nhớ lời thoại của nhân vật. Sáng hôm sau hắn cùng Nghê Tuyết đến phòng học trống nơi bọn họ tập luyện. Lưu Tê Cần và Bang Nghiêu đã đến từ trước, đang ngồi ở dãy ghế cuối lớp chơi điện thoại.
Vừa bước vào, người *****ên Tưởng Đông Hà thấy là Bang Nghiêu. Hắn hơi khựng lại, không khỏi nhớ đến lần Bang Nghiêu dẫn Nghê Tuyết đến quán bar dành cho người đồng tính. Nghe tiếng cửa mở, Bang Nghiêu ngẩng đầu, thản nhiên vẫy tay chào hai người.
Hai người ở dãy cuối tiến đến gần bục giảng. Lưu Tê Cần quan sát Tưởng Đông Hà kỹ lưỡng, ánh mắt lộ vẻ hài lòng, cô bạn bất ngờ thốt lên: “Wow, cao thật đấy, hình như còn cao hơn Trương Nhất Đạc đến hai ba phân nữa? Tốt quá rồi, nhìn xứng đôi với Nghê Tuyết ghê.”
Đương nhiên Nghê Tuyết hiểu Lưu Tê Cần đang nói về sự ăn ý của các nhân vật trong kịch, nhưng cậu cố ý hiểu lầm. Cậu nhìn Tưởng Đông Hà rồi cất giọng nhẹ nhàng: “Xứng đôi không?”
Tưởng Đông Hà bây giờ không còn là Tưởng Đông Hà của trước kia nữa——Nếu là ngày trước thì hắn sẽ chỉ xem đó là lời đùa, có khi còn đáp lại bằng cách xoa đầu Nghê Tuyết mà bảo “Tất nhiên là xứng rồi.” Nhưng bây giờ hắn không dám trả lời như vậy, mỗi câu đùa của Nghê Tuyết đều là một cái bẫy. Là một trai thẳng, hắn phải có nhận thức của trai thẳng, cũng buộc phải cẩn thận lời nói và hành động của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT