Lúc Tần Phỉ nhìn thấy Tống Thư Ngôn, hai mắt cô liền sáng lên, sau đó lại ảm đạm.
“Thư Ngôn…” Cô cùng mấy bà thím trong thôn cãi nhau mà không thắng, khiến Tần Phỉ rất xấu hổ trước mặt Thư Ngôn.
“Thư Ngôn, cậu không biết các bà ấy nói nhiều lắm sao!”
“Nói chuyện vô căn cứ, bịa chuyện linh tinh!”
Nhắc đến chuyện này lại làm Tần Phỉ tức giận, ấm ức đến mức muốn túm mấy bà đó ra đánh cho một trận cho hả giận.
Tống Thư Ngôn chớp mắt, rất bình tĩnh nói: “Ừ, miệng mọc trên người bọn họ, họ muốn nói sao thì nói, lại không dám mặt đối mặt với tôi, tôi cũng chẳng sống cả đời với mấy người đó, nói nhiều với họ làm gì?”
“Nhưng mà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT