Lúc ăn cơm xong, trong lòng Tống Thư Ngôn không nghĩ ngợi gì khác, ăn vô cùng thỏa mãn.
Sau khi ăn xong cô buông đũa, đánh một cái ợ nhỏ.
Cô cười ngọt ngào, nói: “Dì ơi, cháu ăn no rồi ạ.”
Chu Cảnh Thâm và Thẩm Độ thì như gió cuốn mây tan, ăn như đang thi xem ai ăn được nhiều hơn.
Ăn xong cơm, Chu Cảnh Thâm cầm lấy chìa khóa xe, nói: “Đi thôi, anh đưa em về.”
Cao Tố Lan thì kéo Thẩm Độ lại hỏi đông hỏi tây: “Tiểu Thẩm à, sao cháu cũng ở đây? Bao giờ được điều chuyển đến đây vậy?”
Thẩm Độ trông như chỉ đến thăm hỏi người lớn, ai hỏi gì thì trả lời nấy, thậm chí còn ở lại giúp Cao Tố Lan dọn dẹp bát đũa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT