Cố Thanh Huyền bình tĩnh nhìn chằm chằm Tô Mộ, không nói một lời.
Bị nhìn chằm chằm như thế, trong lòng nàng rốt cuộc vẫn có chút hoảng, dù hiện giờ nàng là con nhà lành, nhưng y trước sau vẫn là người quyền quý, muốn bóp chết nàng đương nhiên chẳng cần lý do gì.
Một bàn tay chậm rãi đặt lên eo nàng, Tô Mộ không kìm được run rẩy, Cố Thanh Huyền bị nàng quấn cổ lại chỉ nhếch môi cười, trong mắt lấp lánh ánh sáng, “Ta đâu có cắn người, nàng run cái gì?”
Tô Mộ không phục, bĩu môi với y khiêu khích, “Kêu một tiếng cho ta nghe xem nào.”
Cố Thanh Huyền nhìn nàng, ánh mắt trầm xuống, sâu thẳm như không thấy đáy.
Hai người đối diện với nhau, Tô Mộ ngẩng cằm, rõ ràng có chút sợ y sẽ bẻ gãy cổ mình, nhưng vẫn tìm đường chết túm sợi tơ lụa nói: “Ta nuôi chó, bảo kêu thì phải kêu.”
Cố Thanh Huyền nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, khả năng tự kiềm chế của y thật sự không tệ, rõ ràng bị nàng chọc tức đến bật cười, vậy mà vẫn không trở mặt, chỉ nghiến răng kêu: “Gâu.”
Tô Mộ rất hài lòng với biểu hiện của y, tay véo mặt y nói: “Đại Hoàng ngoan lắm!”
Cố Thanh Huyền: “…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play