Cố Thanh Huyền đương nhiên không nhận ra tâm tình phức tạp của Lưu lão thái thái.
Tô Mộ cũng không muốn y tiếp xúc nhiều với bà cháu Lưu gia, nàng vội mở cổng lớn đẩy y vào trong.
Đại Hoàng trong sân bất ngờ thấy nam nhân lạ bước vào, lập tức nhe răng gầm gừ sủa điên cuồng, vừa hung dữ vừa ác liệt như muốn ăn tươi nuốt sống y.
Ai dè Cố Thanh Huyền vừa làm động tác đe dọa, con chó nhát gan ấy đã sợ hãi, kẹp đuôi chạy trốn vào ổ.
Bên ngoài Lưu Tình còn muốn nói gì, liền bị Lưu lão thái thái mạnh mẽ kéo đi.
Bà lão tinh mắt nhìn ra chút manh mối.
Lưu Tình liên tục ngoái đầu nhìn, Lưu lão thái thái bực bội nói: “Con bé này, nhà người ta con nhìn cái gì?”
Hai mắt Lưu Tình sáng rực, nói: “Lang quân nhà Trần nương tử tuấn tú thật, khí thế hiên ngang nổi bật, cháu chưa bao giờ thấy lang quân nào đẹp mắt đến thế.”
Lưu lão thái thái ghét bỏ nói: “Đẹp thì có ích gì, chẳng giữ được, chỉ biết nuôi nữ nhân ở ngoài chơi bời.” Lại dạy dỗ cô bé, “Sau này tìm lang quân con nhớ đừng chỉ nhìn mặt, mặt đẹp cũng không mài ra ăn được, phải chọn người có phẩm chất tốt, như vậy tình cảm mới bền lâu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT