Lúc này Cố Thanh Huyền đang nói chuyện với quan viên phủ nha nên chưa qua đây, hai người bèn trò chuyện chuyện khác.
Hứa Chư hỏi thăm về tình hình của Tô Mộ ở Bình Thành.
Trương Hòa đáp: “Nha đầu ấy đúng là có bản lĩnh, dựa vào tay nghề bán hoa nhung mà nuôi sống mình, cuộc sống trôi qua cũng không tệ.” Lại nói, “Cũng phải khen nàng biết chọn chỗ, Bình Thành này dân tình thuần phác, chẳng có ác bá nên tạm thời cũng được an ổn.”
Hứa Chư nghiêm túc nói: “Đó là có trời cao che chở, từ kinh thành đến Khai Châu ngàn dặm xa xôi, nàng đi một đường mà không gặp sự cố, vận khí đúng là quá tốt.”
Trương Hòa vỗ đùi nói, “Chứ còn gì nữa, giờ nghĩ lại mới thấy gan nàng đúng là không nhỏ.”
Hứa Chư: “Ôi chao, lúc trước nàng nghĩ cách trốn khỏi phủ đã đủ thấy bản lĩnh hơn người rồi, nếu là nữ lang bình thường, e là đã sớm hoảng loạn rối tung rối mù.”
Trương Hòa như nhớ ra gì đó, ông vẫy tay gọi hắn.
Hứa Chư liền tiến lại.
Hai người ghé tai thì thầm, Trương Hòa hạ giọng hỏi: “Tiểu tử khai thật đi, lang quân rốt cuộc định tính thế nào?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play