Để tìm cơ hội danh chính ngôn thuận đến Khai Châu tìm Tô Mộ về, Cố Thanh Huyền ở Đại Lý Tự tra xét không ít hồ sơ của các châu thành lân cận, thậm chí cố tình đào bới những vụ án phức tạp, lật lại cả hồ sơ các vụ án cũ từ nhiều năm trước.
Trải qua một phen bôn ba, y cuối cùng cũng tìm được một vụ án không đầu mối, khó giải quyết.
Lẽ ra thụ lý nghi án phải do Đại Lý Tự trực tiếp đảm nhận, không đến lượt y chạy chân nhận việc. Nhưng Trương Tự Khanh ở trên rất khuyến khích người trẻ có trí tiến thủ, nên lập tức phê chuẩn cho y đi chuyến này.
Năm ngoái y đã đi Ung Châu một lần, ở nhà được vài tháng, giờ lại phải đến Tân Dương, Cố lão phu nhân không khỏi nổi giận.
Thịnh thị cũng lải nhải theo: “Toàn mấy việc vớ vẩn, sao cứ nhè đầu Văn Gia nhà ta mà ném.”
Cố Thanh Huyền cười nói: “Cứ ba năm lại có một lần xét kiểm tra, con chịu khó một năm, biết đâu lại được thăng chức.”
Trung Dũng hầu cũng bất mãn, hoàn toàn quên mất lần y đi Ung Châu năm ngoái là do chính ông sắp xếp, nói: “Lần sau ta phải bàn với Trương Túc Duẫn mới được, đừng cái gì cũng đẩy lên đầu con.”
Cố Thanh Huyền kiên nhẫn dỗ dành người nhà, nhưng trong lòng lại vui như mở cờ.
Trung Dũng hầu oán trách nhiều nhất, còn nhớ chuyện chức vụ trước đây của y , ông lại càu nhàu: “Văn Gia nếu không đổi chức thì bây giờ chắc đã an ổn rồi.” Lại nói, “Từ khi con vào Đại Lý Tự, ta thấy thánh nhân cũng xa cách con không ít.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play