Tô Mộ xưa nay cảnh giác, từ khi đến đây nàng luôn giữ vẻ ngoài khiêm tốn, không muốn gây chú ý, vì không có gia thế làm chỗ dựa.
Về đến nhà, đúng lúc gặp Lưu Tình mang một ít măng xuân đến, nói mấy hôm không thấy nắng nên cùng Lưu lão thái thái vào rừng trúc gần đó hái, bây giờ chia cho nàng một ít. Tô Mộ vui mừng khôn xiết, nói: “Tổ mẫu của muội lớn tuổi, nhớ phải cẩn thận, đừng để bà ngã.”
Lưu Tình đáp: “Tổ mẫu của muội lợi hại lắm, chân cẳng nhanh nhẹn, chạy còn nhanh hơn cả muội.”
Tô Mộ bị cô bé chọc cười, sau đó hai người cùng nhau vào sân, Lưu Tình đặt măng xuân xuống đất, nói phải về lột măng nấu ngay, kẻo mất vị tươi ngon.
Tô Mộ đưa bánh hồ và kẹo đậu phộng vừa mua cho cô bé, nói: “Cho muội đấy, nhớ ăn lúc còn nóng.”
Lưu Tình đã thân quen với nàng nên chẳng khách sáo, nhận ra bánh hồ vẫn còn ấm, thơm nức mũi, cô bé vui vẻ nói: “Tổ mẫu bảo Trần nương tử nuôi muội đến hư rồi, sau này muốn giao muội cho tỷ nuôi.”
Tô Mộ cười tít mắt, “Thế thì tốt quá, ta nhặt được một muội muội rồi.”
Hai người trêu đùa một lúc, Lưu Tình mới về nhà bên cạnh.
Tô Mộ đặt giỏ tre lên bàn, ra sân xử lý măng xuân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT