Tống Tri Thời đi lại giữa A Như và thế tục.
Ban đầu, hắn chưa từng nghĩ đến việc đưa A Như xuống núi. Hắn thà mình vất vả hơn một chút, cũng không muốn kéo nàng vào vũng bùn.
A Như tốt như vậy, vì bản thân tràn đầy ánh sáng, nên nhìn hắn cũng như nhìn thứ gì đó tốt đẹp, chưa từng tiếc lời khen ngợi.
Tống Tri Thời thành danh từ thuở thiếu niên, giờ đây trải qua bao sóng gió, đã rèn luyện được tâm thái không bị khen chê làm dao động. Nhưng mỗi khi cây nấm nhỏ ánh mắt sáng lên, reo lên: “Oa, Tống Tri Thời ngươi giỏi quá!”, hắn lại không nhịn được đỏ mặt cười.
Hắn xấu hổ nhưng vui mừng.
Dù ta không tốt như vậy, nhưng nàng nghĩ ta tốt…
Ý nghĩ đó khiến trái tim hắn nóng bừng, lại có thêm dũng khí tiến lên.
Nếu A Như biết, ở nơi nàng không nhìn thấy, Tống Tri Thời trong nhân gian mang tiếng xấu, là kẻ “Uổng đọc thánh hiền thi thư, làm nhục danh dự gia đình họ Tống”. Nàng có thất vọng không?
Tống Tri Thời không dám đánh cược.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT