Khi nhắc lại chuyện cũ, Hồ Mặc không khỏi xúc động.
Hắn gượng lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc nói với A Như: “Hôm qua của ta chính là ngày mai của ngươi. Ngươi yêu một con người, điều đó còn đáng sợ hơn.”
Hắn cố gắng khuyên nhủ: “Nấm à, hắn không phải là thứ tốt đâu. Hắn có liên quan đến lũ lừa trọc kia, biết đâu ngày nào đó sẽ đem ngươi đi hầm.”
A Như bình tĩnh đáp: “Không sao, ta là nấm độc.”
Hồ ly tức giận đến mức dậm chân: “Sao ngươi cứng đầu thế hả? Thôi được, đợi khi hắn ch·ết rồi ngươi hãy đến tìm ta, hai ta lại tiếp tục vui vẻ.”
“Nấm ơi là nấm, ngươi phải nhớ kỹ, thời gian là liều thuốc tốt nhất. Khi hắn còn sống, ngươi đối xử tốt với hắn một chút là đủ rồi.” Hồ Mặc vẫy đuôi cáo biệt, “Ta đi đây. Nhớ khi Tống Tri Thời ch·ết thì đến tìm ta nhé!” Hắn không ngừng dặn dò.
“Ta chưa ch·ết đâu!” Tống Tri Thời xoa thái dương, mở mắt ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play