Nhìn thấy muội muội vừa chột dạ vừa ủy khuất mà cúi đầu, Thi Triều Anh nhịn cười, tiếp tục nghiêm giọng nói với đệ đệ: “Đệ muốn theo khoa cử nhập sĩ, hay là theo con đường nghề nghiệp khác? Chính đệ phải suy nghĩ cho kỹ.”
Thi Cư Hành nhớ đến cả nhà chứa đầy vật liệu gỗ, gật đầu đáp. Nụ cười vốn nhẹ nhàng trên mặt dần phai đi, thay vào đó là vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
Thi mẫu ho khan vài tiếng, rồi chuyển sang nhắc chuyện sinh thần của trưởng nữ: “Năm vừa rồi cả nhà không tụ họp được, năm nay ý nghĩa khác hẳn, vừa hay nhân dịp náo nhiệt mà làm cho con một bữa tiệc mừng thật tốt.”
Thi Triều Anh đối với việc này không mấy để tâm, nhưng thấy mẫu thân hào hứng, nàng cũng gật đầu theo: “Được thôi, Yểu Nương đừng có ghen nhé. Đợi đến sinh thần của muội, ta cũng sẽ làm cho muội một bữa thật hoành tráng.”
Tỷ tỷ lại trêu nàng rồi.
Thi Lệnh Yểu hừ nhẹ, thầm nghĩ trong lòng, xem ra thời gian qua tỷ phu không ít lần lén lút chui vào phòng tỷ tỷ, hầu hạ nàng ấy đến mức thoải mái như vậy.
“Nói đến sinh thần,” Thi phụ chợt nhớ ra một việc khác, nhìn về phía người con rể duy nhất trên bàn, “ta nhớ, qua một thời gian nữa là sinh thần của Duyên Ích, năm nay hẳn là tròn ba mươi ba tuổi, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play