Tạ Túng Vi vội vã bước đến, nhìn vòng eo nhỏ nhắn bị kẹt chặt giữa khung cửa sổ. Theo mỗi lần nàng giãy giụa, hoa văn khắc trên cửa càng siết chặt hơn, khiến khuôn mặt nàng đỏ như ráng chiều, thở hổn hển, trông vừa mệt vừa tủi thân.
Chàng cúi đầu, dưới lớp áo váy đỏ rực phần ngực trắng ngần bị ép đến đáng thương lặng lẽ ló ra. Cổ họng chàng bất giác khô khốc.
Thi Lệnh Yểu mặt nóng bừng như bị lửa hun, chưa bao giờ nàng bị mất mặt đến thế này trong đời! Bị kẹt giữa cửa sổ, nàng ngước nhìn xuống đã thấy Tạ Túng Vi quay lại. Bước chân vội vã của chàng để lại những vệt tàn ảnh chớp nhoáng, khiến nàng nhận ra ngay lập tức.
Ngọn lửa trong lòng nàng thoáng bùng lên rồi dịu xuống. Ít ra, nam nhân này chưa nhẫn tâm đến mức thấy chết mà không cứu. Nhưng nàng không thể dễ dàng tha thứ cho hành động mấy ngày qua của chàng được!
Thi Lệnh Yểu suy nghĩ lan man một lúc, thấy chàng đứng trước mặt mà mãi không động, nàng cố sức ngẩng đầu, trừng mắt với chàng: “Chàng nhìn đủ chưa?”
Tạ Túng Vi, lão khốn này, đến lúc này còn chuyên tâm xem nàng bị xấu mặt sao? Cha mẹ và a tỷ ngủ ở viện bên, đệ đệ như thường lệ nghỉ cùng đôi song sinh. Sợ đánh thức họ, gây ra tiếng động khó lường, nàng vừa xấu hổ vừa bực bội, đành kìm giọng xuống, chỉ dùng đôi mắt đẹp rực lửa giận dữ trừng chàng.
Con rùa nhỏ ngốc nghếch không hề nhận ra, khi nàng ngẩng đầu, chiếc cổ trắng ngọc bị kéo căng thon dài, khiến hai chú thỏ ngọc bị ép càng thêm sống động, như muốn bật ra ngoài. Tạ Túng Vi mím môi: “Xin lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play