Thấy Lý Hữu Đắc bị lời mình nói làm cho hoảng hốt đến mức quay mặt đi, Trần Tuệ thầm cười trong lòng. Nàng bước qua lấy lại quyển sách từ tay A Nhị, rồi hất cằm ra hiệu cho hắn ra ngoài.
A Nhị liếc nhìn Lý Hữu Đắc một cái, thấy hắn không nhìn sang cũng không phản đối, A Nhị lập tức đứng dậy, nhanh chóng lui ra ngoài.
“Công công, chúng ta lại tiếp tục nhé?” Trần Tuệ đặt quyển sách lại lên bàn, nàng ngồi xuống nhìn Lý Hữu Đắc vẫn đang đứng. Nàng chống một tay lên bàn, nở nụ cười khúc khích.
Lý Hữu Đắc bước tới cầm quyển "Kim Trâm Ký" trên bàn lên, hắn xụ mặt nói: “Sách này khó coi không được xem. Muốn xem thì xem… xem cái này đi!”
Hắn lấy quyển "Kinh Thi" mà hắn cho là an toàn nhất đặt xuống trước mặt Trần Tuệ mở ra. Còn quyển sách trong tay hắn thì bị cuộn lại nắm chặt, không chịu trả lại cho nàng.
Trần Tuệ có chút tiếc nuối nhìn quyển sách trong tay Lý Hữu Đắc. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với truyện người lớn thời cổ đại. Trước giờ nàng không chủ động tìm kiếm, nhưng giờ này, nhờ cơ duyên ngẫu nhiên lại được đọc một trang. Truyện người lớn kiểu cổ này dùng từ táo bạo, hình ảnh sống động khiến người đọc vừa mở ra đã cảm thấy cảm xúc dâng trào, khó mà bình tĩnh nổi. May mà Trần Tuệ sống ở thời hiện đại cũng từng xem qua vài truyện giới hạn độ tuổi nên không đến mức bị sốc. Lúc trước mặt nàng đỏ lên cũng chỉ vì có người khác ở hiện trường mà thôi.
“Công công, ngài không cho Tuệ Nương xem, chắc là không phải định giữ lại tự mình lén đọc đấy chứ?” Trần Tuệ hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT