Bị làm trò trước mặt bao nhiêu người như vậy, Trần Tuệ không tiện làm nũng xin Lý Hữu Đắc khoan dung. Thậm chí để giữ uy nghiêm cho hắn, nàng không thể hỏi lý do mà chỉ đành cúi đầu đáp: “Vâng, công công…”
Khi chậm rãi bước ra ngoài, nàng cố ý đi ngang qua Thích Thịnh Văn và giẫm mạnh lên chân hắn một cái. Thấy hắn rõ ràng đau muốn chết nhưng vẫn phải giữ vẻ mặt bình tĩnh mà không dám lộ chút biểu tình kỳ quái nào, nàng thầm sảng khoái không thôi.
Ra đến ngoài cửa, Trần Tuệ không quay về ngay mà ở lại sân nhàm chán chờ đợi. Lỡ như bên trong lại xảy ra chuyện, nàng nói không chừng có thể giúp đỡ một chút… Dù bây giờ thân phận của nàng không ổn, vừa rồi lại chọc giận Lý Hữu Đắc, e là lời nói ra sẽ như đổ thêm dầu vào lửa.
Khi đang đứng đó với tâm trạng thấp thỏm, nàng bỗng trông thấy một nhóm người đi tới. Nàng theo bản năng nhìn sang, và người dẫn đầu cũng như có phản xạ vừa lúc nhìn lại. Trần Tuệ tức thì hơi giật mình, không phải đó là Cố Thiên Hà, Cố tổng kỳ sao?!
Nàng mừng thầm trong lòng, chưa kịp lo Cố Thiên Hà nhận ra mình hay không, trên mặt hắn đã hiện lên tia kinh ngạc. Rồi như nghĩ ra điều gì, hắn ra hiệu cho thủ hạ đi trước, còn mình thì một mình bước tới.
“Trần cô nương?” Hắn đứng cách nàng hai mét rồi khẽ nói: “Lý công công… mang ngươi đến đây à?”
Cố Thiên Hà rời kinh thành từ sớm nên đương nhiên không biết sau đó giữa nàng và Lý Hữu Đắc đã xảy ra bao nhiêu chuyện. Thấy nàng xuất hiện, hắn tất nhiên có chút khó hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play