Trong mấy ngày tiếp theo, không chỉ Lý Hữu Đắc tránh mặt Trần Tuệ mà chính nàng cũng không muốn chủ động đến gần hắn. Nàng tự nhủ mình chắc chắn không mắc bệnh gì cả, việc nàng sinh ra hảo cảm với một người tốt như hắn là chuyện hết sức bình thường. Nàng không cần phải thử gì thêm nữa. Dù sao thì bất kể Lý Hữu Đắc có thật sự coi trọng nàng hay không, hắn cũng chỉ là một con hổ giấy. Cứ giữ nguyên hiện trạng để mọi thứ thuận theo tự nhiên là đủ rồi.
Thời tiết mưa lớn gần đây đã giảm bớt, thay vào đó là những ngày nắng nóng gay gắt khiến người ta bứt rứt. Có ngày Trần Tuệ hứng thú thì ra ngoài chơi, có ngày nóng đến mức không muốn động đậy, nàng liền ở lại trong phủ nghe Tiểu Ngũ, Tiểu Lục kể chuyện linh tinh. Cứ nghe như vậy mấy hôm, nàng bất ngờ nghe được một tin, hình như sắp có chiến tranh.
Trần Tuệ sinh ra ở thời bình, khái niệm về chiến tranh với nàng chỉ tồn tại trong phim ảnh và sách vở. Dù không trực tiếp trải qua nhân gian khổ cực, nàng vẫn biết chiến tranh mang đến tổn thương lớn đến mức nào, đây tuyệt đối không phải thứ để mong chờ. Nàng hỏi thêm vài câu mới biết, hóa ra có một bộ lạc tên là Hi tộc ở phương bắc, sau khi lớn mạnh đã liên tục khiêu khích biên cương. Trước đây, Hoàng thượng đã phái một đội quân đến đồn trú nên tình hình tạm thời vẫn ổn. Nhưng gần đây, hành động của Hi tộc ngày càng thường xuyên hơn, xem ra không bao lâu nữa sẽ xảy ra đánh nhau thật.
Trần Tuệ ngẫm lại cuộc sống hàng ngày của mình, rồi nhìn sang trạng thái sinh tồn của dân chúng ngoài đường, nàng chợt cảm thấy trận chiến này không thể thua được. Nàng thấy triều đại này dường như đang ở thời kỳ cường thịnh, đời sống bá tánh khá sung túc, vậy thì quân phí không phải vấn đề nghiêm trọng. Chiến tranh là cuộc chiến bằng tiền, bằng hậu cần. Quốc gia có tiền dĩ nhiên không sợ đánh giặc. Vì thế, nàng không lo bị ngoại tộc đánh vào tận kinh thành.
Chỉ là, nàng đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Hôm ấy ở đại đường Hình Bộ, khi Lý Hữu Đắc bị người ta vu khống và cần người làm chứng, Trịnh thượng thư từng nói Cố Thiên Hà Cố tổng kỳ đã bị điều đi biên cương phục vụ Hoàng thượng. Cái biên cương đó, chắc không phải trùng hợp là biên cương này chứ?
Dù sao Cố Thiên Hà cũng từng cứu nàng một mạng, Trần Tuệ vẫn luôn ghi nhớ ơn cứu mạng của hắn. Chỉ tiếc hắn ở quá xa, nàng muốn báo đáp cũng không có cơ hội. Giờ chiến sự mà nổ ra, không biết hắn trong quân sẽ thế nào… Trần Tuệ chỉ phiền lòng một lát rồi tự ép mình không nghĩ nữa. Dù sao nàng cũng không thể với tới, chi bằng cầu nguyện với thần linh xuyên không, phù hộ Cố Thiên Hà bình an trở về để nàng có dịp báo đáp. Dù gì hiện giờ nàng cũng là một tiểu phú bà có bạc và cửa hàng. Nếu hắn có yêu cầu gì, đưa chút tài sản cho hắn cũng không phải chuyện đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT