Thái độ của Lý Hữu Đắc làm Trần Tuệ thầm dâng lên một tia dự cảm không lành trong lòng. Nhưng nàng không vội vàng đuổi theo mà bảo Tiểu Điều đang đỡ mình: “Công công đã nói gì với Thư Ninh quận chúa vậy?”
“Lúc đó nô tỳ không có ở đó…” Tiểu Điều đáp, “Nhưng khi Thư Ninh quận chúa bước ra, nô tỳ có nhìn thấy nàng ấy hơi mất hồn mất vía…”
Mất hồn mất vía… Rốt cuộc Lý Hữu Đắc đã nói gì với Thư Ninh quận chúa chứ!
Trần Tuệ không kìm được mà bước nhanh hơn. Nàng cảm thấy… tình hình bên phía Thư Ninh quận chúa e là không ổn rồi.
Trần Tuệ lúc này người ngợm bẩn thỉu, nàng liền quay về tinh xá thay một bộ y phục dự phòng mang theo, rồi nhanh chóng rửa mặt, chải đầu qua loa mới coi như ra dáng người. Nhớ lại cảnh mình lao vào làm Lý Hữu Đắc ngã nhào, còn cố ý làm bẩn y phục của hắn, nàng nhịn không được muốn bật cười. Đúng vậy, nàng cố tình làm đấy.
Nhưng dù sao vẫn hơi lo cho Thư Ninh quận chúa, Trần Tuệ chỉnh trang xong xuôi, tức thì dẫn Tiểu Điều ra ngoài.
Lúc này, hai tên thích khách đã bị trói giải về kinh thành. Chỉ còn lại vài người Lý Hữu Đắc mang theo ở lại đây và ngôi chùa cũng khôi phục sự tự do qua lại như ngày thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play