Trần Tuệ trông thấy thần sắc Lý Hữu Đắc theo vẻ hoảng sợ trên mặt nàng mà dần lạnh xuống.
Với nàng, chủ động đến trước mặt Lý Hữu Đắc và bị hắn chủ động kéo đến là hai chuyện khác nhau. Trường hợp đầu, nàng nắm quyền chủ động, tiến thoái tự do, hơn nữa khi đó nàng biết rõ hắn phần lớn chán ghét nàng, nên không làm gì nàng. Nhưng trường hợp sau thì khác, hắn chủ động kéo nàng qua, chẳng lẽ hắn mang tâm tư gì sao? Nếu không, sao lại vô duyên vô cớ làm chuyện này?
“Công công, nếu Tuệ Nương ở lại đây, không phải sẽ quấy rầy ngài sao?” Trần Tuệ vội trấn tĩnh, gượng cười: “Công công đã đối tốt với Tuệ Nương thế, sao Tuệ Nương dám chọc ngài không vui? Đó không phải là lấy oán trả ơn sao…” Chính là ngươi đấy, Lý công công!
Lý Hữu Đắc giờ không còn dáng vẻ trắng trẻo như khi nàng mới gặp. Sắc mặt trầm xuống lạnh lẽo dọa người. Hắn chậm rãi mở lời, giọng điệu đong đưa, khiến người nghe ngạt thở: “Gần đây chân ta không được nhanh nhẹn, vừa hay tay nghề xoa chân của Tuệ Nương không tệ. Sao, không vui khi hầu hạ ta à?”
“Sao, sao lại không vui chứ?” Trần Tuệ nhấc tim lên, hơi thả lỏng xuống, nhưng không dám buông hẳn. Nếu chỉ bảo nàng xoa bóp chân thôi thì nàng cũng không ngại, cứ coi mình là thợ mát-xa mù, hắn là khách hàng thượng đế trả tiền. Nhưng sợ là sợ trai đơn gái chiếc chung phòng, lỡ nhất thời thiên lôi câu động địa hỏa, khoan, khi một nam nhân không có “thứ đó”, hắn còn sinh dục vọng được không?
Trần Tuệ bị vấn đề học thuật bất chợt nảy ra thu hút hơn nửa sự chú ý, cố gắng kéo suy nghĩ về đúng hướng. Nói sao nhỉ, nếu một nam nhân thiếu hormone kích thích, ở một mình với hắn hình như cũng không nguy hiểm đến thế… đúng không?
“A, vui sao?” Sắc mặt Lý Hữu Đắc càng khó coi: “Vậy vừa nãy bộ dạng muốn chết muốn sống của ngươi là ý gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play