Cố Thiên Hà có sự hiểu biết và tự tin cơ bản về võ kỹ của mình. Khi hai người lần lượt ngã xuống, hắn bước tới trước mặt Trần Tuệ, sắc mặt hơi trầm xuống. Hắn bất giác nhớ lại lần đầu gặp nàng, Trần cô nương thông minh nhanh nhẹn, dù ngày thường không mấy để tâm nữ tử, hắn cũng biết nàng là người xuất chúng hiếm có. Nếu cứ vậy mà hương tiêu ngọc vẫn thì thật đáng tiếc.
Ngay khi hắn đưa tay, suýt chạm vào con dao trước ngực Trần Tuệ, cổ tay hắn bất ngờ bị nắm lấy. Hắn khựng lại, rồi thấy Trần Tuệ ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hắn, gương mặt còn vương nỗi sợ hãi và chút mê man.
Cố Thiên Hà nhất thời chưa buông tay nàng ra. Đối diện vẻ yếu ớt ấy, dù là nam nhân cứng lòng cũng khó tránh nảy sinh ý thương tiếc.
Trần Tuệ chớp mắt, dần tỉnh táo lại.
Trời ơi, nàng suýt nữa chết rồi! Nàng còn sống sót được, đúng là kỳ tích!
Nàng chậm rãi ngồi dậy, cúi đầu nhìn con dao vẫn cắm trước ngực, ánh mắt biến đổi. Ngay sau đó, nàng cảm thấy có gì không đúng, nàng không đau chút nào!
Rồi nàng hiểu ra nguyên nhân “đao thương bất nhập” của mình. Trước đó, để trộm gà, nàng tiện tay nhét quả lê vào ngực, dù sao cũng nhỏ, không bẩn. Ai ngờ nó vừa khéo chắn được lưỡi dao. Còn con gà, rốt cuộc vẫn là của nàng, nàng giỏi giang thế mà, vừa nãy trò chuyện với gã bắt cóc, nàng vẫn luôn cẩn thận nắm chặt nó… Ai, gà của nàng đâu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play