Tiểu Lục cảm thấy mình có lẽ hơi hiểu sai ý của Trần cô nương. Mỹ nam tử… là nói những thư sinh tuấn tú sao? Hay là… tiểu quan?
Hắn không biết nên hỏi thế nào, nên do dự hồi lâu vẫn không thốt ra lời.
Trần Tuệ từ trước đến nay đọc sắc mặt vẫn có chút bản lĩnh. Dù không rành lắm, nàng cũng biết vai chính là thái giám ở tiểu thuyết ngôn tình thì hiếm, nhưng trong tiểu thuyết đam mỹ lại khá phổ biến… Nhớ lại mấy diễn đàn tình cảm kiểu như “Sau khi kết hôn, chồng không chịu ngủ cùng ta,” “Bạn trai bảo trước khi kết hôn không được có hành vi thân mật,” “Ta trêu chọc bạn trai mà hắn không có phản ứng gì,” bên dưới thường có người sáng suốt vạch trần, vì đó chính là gay…
Trần Tuệ nghiêm túc cân nhắc khả năng này. Lý Hữu Đắc dường như luôn kháng cự sự thân mật của nàng. Có lúc nàng còn tự thấy mình như gã tay chơi định làm bẩn con gái nhà lành… Nàng vốn chỉ nghĩ đó là sự ngây thơ của Lý Hữu Đắc, nhưng không lẽ còn có khả năng khác?
Nàng nghĩ ngợi hồi lâu, đến cuối cùng lại cảm thấy suy đoán này không đáng tin, hoặc phải nói, Lý Hữu Đắc cùng lắm là đều bị lôi cuốn bởi cả hai giới. Vì lúc nàng hôn Lý Hữu Đắc, hắn không phải hoàn toàn thờ ơ. Nàng chốt lại, nếu hắn thực sự có gì đó với nam tử, sợ là đã đẩy nàng ra từ lâu rồi…
Trần Tuệ hồi thần liền phát hiện Tiểu Lục vẫn chưa đáp, bèn hỏi: “Tiểu Lục, có chuyện thì nói đi, đừng cứ ấp a ấp úng mãi như thế.”
Tiểu Lục vội nói: “Trần cô nương, tiểu nhân xin thề với ngài, công công đối ngài là một mảnh chân tình, ngài ấy thật sự không có ai khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play