Sau giờ Ngọ, một trận gió lớn bất ngờ nổi lên, mắt thấy mây đen ùn ùn kéo đến tựa như sắp sửa đổ mưa, Thẩm Văn Giới lo lắng cho những bản thảo sách đang phơi ngoài sân, nên vội vàng xin cáo từ. Người vừa mới rời đi, gió mang theo làn mưa ào ào thổi vào trong phòng, chỉ trong chớp mắt, mưa lớn đã trút xuống như xối.
Mưa kéo dài mãi đến đêm khuya. Bùi Thiệu hôm nay ra khỏi thành công tác, mãi đến khi qua giờ cấm đi lại ban đêm mới dầm mưa trở về kinh thành. Lính canh cổng thành mở cửa, dẹp hàng rào, cúi đầu khom lưng mời hắn vào. Bùi Thiệu không xuống ngựa, chân kẹp chặt bụng ngựa, lập tức hướng về phía phủ công chúa phóng đi.
Người luyện võ có thính lực cực nhạy, giữa tiếng mưa lớn ầm ào, Bùi Thiệu vẫn nghe thấy vài âm thanh yếu ớt, nhỏ bé như đang giãy giụa. Hắn đột ngột kéo mạnh dây cương, vó ngựa dừng giữa không trung văng ra tia nước, khi quay đầu lại thì thấy ở phía bên cạnh, lính canh đang áp giải một người.
Người này mặc một bộ áo xám, trong đêm tối quả thực khó mà nhìn rõ, tóc tai bị mưa xối rối bù, chật vật đến mức chỉ có thể lờ mờ nhận ra là một nữ tử. Nàng bị bịt miệng, trong lòng ngực ôm chặt một tay nải, lúc này chỉ có thể phát ra tiếng “ưm ưm” mà vùng vẫy.
Thấy Bùi Thiệu nhìn sang, tên lính đang giữ nàng hơi nới tay, lập tức bị nữ tử này cắn ngay vào hổ khẩu, nàng hét lên: “Ta, ta tìm Nghiêu Gia Dục, ta không phải kẻ điên ”
Nhanh chóng sau đó, tên lính kia lại bịt chặt miệng nàng.
Bùi Thiệu híp mắt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play