Nghiêu Gia Dục ngồi trên xe ngựa, mà lòng dạ cứ vô cớ bồn chồn.
Kể từ sau lần ở Quỳnh Lâm Yến gặp mặt Trình Mộ Ninh, Nghiêu Gia Dục luôn đặc biệt tránh né người này. Nữ tử mang bề ngoài nhu nhược có lẽ sẽ khiến người ta theo bản năng thả lỏng cảnh giác, nhưng Nghiêu Gia Dục không hề bị mê hoặc. Trong bông có kim là ấn tượng đầu tiên của hắn về Trình Mộ Ninh, đôi mắt dạt dào ý xuân ấy quá nhạy bén, lúc nhìn người luôn mang theo sự đánh giá và dò xét, lời nói lại như giăng bẫy trong từng chữ, chỉ cần sơ suất không cẩn thận liền bị nàng nắm rõ chân tơ kẽ tóc.
Vừa rồi…
Nghiêu Gia Dục nhanh chóng nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy, xác nhận không để lộ manh mối gì mới chậm rãi bình ổn tâm trạng.
Xe ngựa đi đến một con hẻm dân dã, mùi hôi từ mương lập tức rãnh xộc vào mũi. Con đường đất gồ ghề lồi lõm làm xe ngựa càng khó đi, Nghiêu Gia Dục xuống xe ở đầu hẻm, men theo con đường nhỏ quen thuộc gần đó.
Với thân phận hiện tại của hắn vốn đã có thể đổi sang một tòa nhà tốt hơn. Đương kim Thánh Thượng không có bản lĩnh gì nổi bật, nhưng về việc dùng người thì ban thưởng rất hào phóng, đã sớm lệnh cho Lễ Bộ chọn cho hắn một nơi ở mới. Nhưng khu vực tụ tập quan to hiển quý ấy có quá nhiều ánh mắt, cộng thêm hành sự khó tránh khỏi không thoải mái, nên vì cẩn thận, hắn vẫn chưa dọn đi.
Đẩy cửa ra, Nghiêu Gia Dục lập tức khựng bước lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play