Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, chưa đến ngày tuyết rơi, nhưng gió trong kinh thành đã có thể làm người ta tê cóng đông cứng. Triệu chứng sợ lạnh của Trình Mộ Ninh vào đông càng rõ rệt hơn, ngoài áo choàng không rời thân, trong tay nàng luôn ôm bình nước nóng, than trong phòng thì hừng hực cháy rực, Bùi Thiệu khi vào phòng đều phải cởi áo ngoài, hắn thuận tay vắt lên giá.
Trình Mộ Ninh đang ngồi trên ghế viết gì đó, qua bức mành mỏng mờ ảo có thể nghe tiếng ho khan thường xuyên truyền ra ngoài của nàng, Bùi Thiệu không lập tức đến gần, hắn hơ nóng tay trên chậu than rồi mới đẩy mành ra.
Hồng Cẩm đang mài mực thì khựng tay lại, hành lễ với Bùi Thiệu.
Nhiều ngày nay công chúa liên tục gặp khách trong phủ, để thuận tiện, cũng không cần phải thay đổi địa điểm, Hồng Cẩm thường xuyên thấy Bùi Thiệu tới đây nên đã quen. Khi công chúa đặt bút xuống, nàng tự giác buông nghiên mực rồi khom người lui ra.
“Đang xem gì thế?” Bùi Thiệu bước tới, Trình Mộ Ninh tự nhiên nhường chỗ tay vịn cho hắn ngồi, Bùi Thiệu hơi khom chân ngồi nghiêng bên nàng, hắn tùy ý lật xem bản sao trên bàn nói: “Hộ Bộ vừa đề xuất thuế pháp mới, nhưng Trung Thư Tỉnh chưa thương thảo xong.”
Trung Thư Tỉnh là cơ quan tể tướng, vốn do Hứa Kính Khanh đứng đầu, ông ta từng ỷ vào quan hệ ngoại thích để chuyên quyền, nhiều quyết sách đều do một mình định đoạt, nhưng giờ Hứa Kính Khanh đã bị biếm, vị trí này liền bị bỏ trống, việc không có người quyết định, nên quá trình thương nghị ở Trung Thư Tỉnh cũng tốn thời gian và công sức hơn xưa.
Trình Mộ Ninh nói: “Thực ra trước khi rời kinh, ta từng đề xuất thi hành chính sách mới, trong đó vài điểm về thuế pháp có hiệu quả tương đồng với cái này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play