Trước mắt Trình Mộ Ninh vẫn còn mơ hồ, chỉ theo bản năng nắm lấy đầu ngón tay Bùi Thiệu khi hắn thu tay về. Nàng dùng sức rất nhẹ, nhưng Bùi Thiệu lại vì cái nắm ấy mà khựng bước. Hai người nhìn nhau hồi lâu, thấy nàng không có thêm động tĩnh, hắn mới rút tay ra, bước ra ngoài.
Trình Mộ Ninh nhắm mắt, những suy nghĩ hỗn loạn dần thu lại, rồi chậm rãi ngồi dậy.
Cánh tay nàng bây giờ được quấn vài vòng vải bố, nhưng vết thương không quá nghiêm trọng. Sở dĩ vừa rồi ngất đi, chỉ vì độc tố trên vết thương lan ra, nhất thời đau đớn khó chịu. Giờ đây, cảm giác ấy đã tan biến, chỉ còn chút choáng váng khi ngồi dậy. Đợi tầm nhìn sáng rõ, nàng mới nhận ra đây là phòng ngủ của Bùi Thiệu.
Chưa kịp mang tâm tư hoài niệm nhìn quanh, một tiểu nha hoàn đã mang quần áo sạch sẽ vào, cung kính thay đồ cho nàng.
Ngay cả bộ quần áo này cũng là thứ nàng để lại từ lần nghỉ ở Bùi phủ trước đây, nên vẫn vừa vặn.
Ngoài màn vang lên tiếng sột soạt. Lưu Ông đã sớm sai người chuẩn bị đồ ăn nhẹ thanh đạm. Đã lâu ông không gặp công chúa, lúc này bưng khay đứng bên, thấy nàng từ trong phòng bước ra, ông hiền từ nói: “Lão nô nhớ công chúa trước đây thích nhất tay nghề đầu bếp trong phủ. Không biết giờ nếm lại có còn đúng hương vị năm xưa không.”
Trình Mộ Ninh nghe vậy, mỉm cười với Lưu Ông. Khác với nụ cười ngụy trang cố ý, nàng thật lòng quý mến ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT