Trình Mộ Ninh ngất đi trong lòng Bùi Thiệu.
Thân thể nàng nhẹ đến lạ, nhẹ đến mức khi Bùi Thiệu bế nàng lên, hắn thoáng sững sờ. Hắn bước nhanh vào nhà, con Hổ Ban Khuyển ngày thường ủ rũ ngửi thấy mùi máu tươi, lập tức từ dưới giàn hoa tử đằng bật dậy, lon ton theo sau, ngẩng đầu ngửi ngửi.
“Lưu Ông!” Bùi Thiệu ôm Trình Mộ Ninh vào phòng, giọng gấp gáp: “Gọi Tuân thúc đến ngay!”
Lưu Ông nghe tiếng chạy tới, thấy cảnh này thì kinh hãi: “Cái này…”
Hắn không dám chậm trễ, vội vàng quay đầu chạy đi.
Bùi Thiệu vòng qua bình phong, đặt nàng lên sập, động tác thuần thục xé toạc ống tay áo phải của Trình Mộ Ninh, để lộ vết thương bị cắt. Lưỡi đao có tẩm độc, máu nơi đó đã chuyển đen. Hắn xé một mảnh vải từ màn giường, buộc chặt cánh tay để ngăn máu lưu thông, rồi cúi xuống hút mấy ngụm độc huyết. Đến khi Tuân Bạch Xu tới, Bùi Thiệu mới lau máu ở khóe miệng, nhường chỗ.
Tuân Bạch Xu bắt mạch cho Trình Mộ Ninh, Bùi Thiệu đứng sau, nhận chén trà súc miệng từ Lưu Ông, thấp giọng hỏi: “Có nặng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play