Bùi Thiệu đã bước vào phòng trong, rèm châu bị đẩy ra rồi khép lại, lộc cộc rung nhẹ hai cái. Trình Mộ Ninh không rời đi ngay, ngồi thêm một lát mới đẩy cửa bước ra.
Không chút phòng bị, một bóng dáng khổng lồ lao tới người nàng.
Kèm theo tiếng gầm trầm thấp, Trình Mộ Ninh suýt nữa thì không đứng vững. Chưa kịp đóng cửa, từ trong đã vang lên giọng Bùi Thiệu không vui: “Hổ Tam.”
Hổ Ban Khuyển rên ư ử, ngoan ngoãn hơn chút, nhưng vẫn đứng thẳng hai chân bám lấy nàng không buông, chiếc lưỡi ướt át định liếm lên mặt nàng. Con chó lớn như vậy, nếu là người khác e đã sợ chết khiếp, nhưng Trình Mộ Ninh chỉ kinh ngạc thoáng qua, rồi ngồi xổm xuống, cười nhẹ vuốt đầu nó, dịu giọng: “Lâu không gặp, sao lại béo thế này?”
Hổ Ban Khuyển ngày thường ủ rũ giờ lại vẫy đuôi, vòng quanh Trình Mộ Ninh hai vòng, rồi chui vào lòng nàng, dùng đầu dụi tay nàng.
Xa xa, Lưu Ông vui vẻ nhìn cảnh này, như đầy cảm khái. Chu Mẫn thì khác, mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Công chúa rốt cuộc cho con chó này uống mê hồn dược gì vậy?”
Rồi hắn hỏi tiếp: “Công chúa tối nay thật định ở lại đây? Không phải nói không sao rồi sao, sao không về phủ công chúa? Ở đây nhiều bất tiện lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play