Cố Thiệu rón rén bước lên, trong lòng đầy lo lắng.
Nếu có thể, hắn thật sự chỉ muốn quay đầu bỏ chạy. Nhưng phía dưới đang có bao nhiêu ánh mắt hả hê nhìn hắn, nếu hắn thực sự chạy mất, chẳng phải sẽ bị họ cười đến chết sao?
Cố Thiệu không chịu nổi sự mất mặt như vậy.
Hắn lại một lần nữa thầm chửi rủa hệ thống trong lòng. Chẳng có ý gì khác, hắn chỉ muốn mắng nó cho hả giận.
Khi đứng trước mặt Tần tiên sinh, Cố Thiệu đã cảm thấy chân mình mềm nhũn. Hắn nhìn rõ ràng thấy trong tay tiên sinh đang cầm bài thi của chính hắn.
Tần tiên sinh liếc nhìn Cố Thiệu từ đầu đến chân hỏi: “Bài thi này là do ngươi viết?”
Cố Thiệu theo bản năng lắc đầu.
Ánh mắt Tần tiên sinh dần trở nên nghiêm nghị. Bất đắc dĩ, Cố Thiệu đành phải thừa nhận: “Tiên sinh thứ lỗi, mấy ngày nay học trò chỉ lo chép sách ở thư quán nên không ôn tập công khóa nghiêm túc. Cho nên, cho nên…”
Cho nên hắn căn bản không biết viết thế nào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT