"So với người ngoài, không biết mạnh hơn bao nhiêu, ngược lại là một lựa chọn không tồi, chỉ đáng tiếc Niên Niên không thích..."
Nàng vẫn còn nhớ, sau khi vợ trước của Lý Cường chết, Lý Cường thường xuyên cho nhà đối phương một khoản tiền lớn.
Mắt Hứa phụ sáng lên, sao hắn lại không nghĩ đến điểm này? Mình ở cương vị này đã gần mười năm, chính là không thăng, lại không thăng, những kẻ kém hơn mình đều sắp cưỡi lên đầu mình.
Hứa phụ vội vàng cầm bát cơm trên bàn, uống một hớp lớn, cố gắng đè nén sự xao động trong lòng.
Hứa Như Hoa nhìn ba nàng, liền biết ba nàng đã động tâm, nhưng nàng có chuyện quan trọng hơn muốn hỏi:
"Ba, Lục Hoài Cẩn năm nay bao nhiêu tuổi?"
Hứa phụ nhìn Hứa Như Hoa, xem trên mặt nàng bị đánh sưng, cố gắng nhớ lại nội dung trong thư:
"Hình như là 27..."
Tim Hứa Như Hoa đập càng nhanh, không sai biệt lắm chính là hắn, chỉ cần cho nàng nhìn người thật một chút, nàng liền có thể xác nhận.
"Ba, con có thể đi xem mắt hắn không, con không sợ có con riêng."
Hứa phụ vừa uống một ngụm cháo lớn, trực tiếp phun lên mặt Hứa Như Hoa:
"Con nói cái gì? Con không phải đang qua lại với Hạ Thông Hạo sao?"
Tú Hồng không biết khuê nữ của nàng hỏi cái này làm gì, chỉ dùng khăn mặt giúp nàng lau cháo trên mặt.
Hứa Như Hoa thản nhiên nói:
"Chúng con có kết hôn đâu."
Hứa phụ thiếu chút nữa không thở nổi:
"Không được, nói ra thì còn ra thể thống gì, con còn trẻ như vậy đã đi làm mẹ kế cho người ta?"
Hứa Như Hoa mặt vênh lên:
"Vậy ba có điều kiện tốt giới thiệu cho Hứa Niên Niên, sao không giới thiệu cho con?"
Bị ngắt lời như vậy, Hứa phụ vốn định đánh Hứa Niên Niên cũng không còn tâm trạng.
Kìm nén đầy bụng tức giận, trở lại phòng ngủ trưa.
Tú Hồng dùng sức véo khuê nữ một cái:
"Nói bậy cái gì! Đừng chọc cha con tức giận."
Nói xong cũng theo Hứa phụ vào phòng.
Hứa Niên Niên ăn no cơm, nằm trên giường bắt đầu nhớ lại nội dung cốt truyện.
Bây giờ là cuối năm 1974, dựa theo đệ nhất thế phát triển, nguyên chủ tốt nghiệp liền kết hôn với Hạ Thông Hạo, sau đó nhà bọn họ tìm cho nàng một công việc bán hàng ở cửa hàng bách hóa, cho nên sẽ không cần phải xuống nông thôn. Đệ nhị thế, nhà bọn họ cũng giới thiệu Lý Cường cho nguyên chủ, nguyên chủ vì trốn xuống nông thôn liền đồng ý kết hôn, đến chết cũng không sinh một đứa con.
Theo trong sách, Lý Cường vẫn là một gã đàn ông bạo lực gia đình.
Đời này nguyên chủ xúc động, trực tiếp nghỉ học, xuống nông thôn thật là lửa sém lông mày, thật là tạo nghiệt.
Đặc biệt là cha mẹ đều không đáng tin, theo kinh nghiệm đời trước, mẹ kế của nàng cũng không giống như những gì trong sách viết, lương thiện.
Bất quá mẹ kế cũng chỉ là vai phụ trong sách, tự nhiên miêu tả không nhiều, quyển sách này tập trung vào nữ chủ trọng sinh cải mệnh, kiếm tiền làm giàu như thế nào.
Hứa Niên Niên không thể không thừa nhận, con đường duy nhất nàng có thể đi bây giờ chính là kết hôn.
Trong đầu bỗng nhiên hiện lên cái tên Lục Hoài Cẩn mà ba nàng nói chiều nay, tên ngược lại rất êm tai, như một người có văn hóa, mạnh mẽ, nghe rất quen tai, chính là nghĩ không ra đã nghe ở đâu.
Đệ nhị thế, nguyên chủ cũng được giới thiệu người này, bất quá nguyên chủ ghét bỏ làm mẹ kế nên trực tiếp cự tuyệt.
Nàng vỗ đầu một cái, đột nhiên nghĩ tới, đây không phải là đại lão hậu kỳ sao?
Ngay cả nữ chủ làm ăn, cũng đều phải đi lại nhân mạch.
Nói đến, nữ chủ lôi kéo quan hệ, hay là do hôn ước của ông ngoại nguyên chủ.
Hảo gia hỏa, nguyên chủ không những là pháo hôi, còn là đá kê chân.
Đối với đại lão này, Hứa Niên Niên đáng xấu hổ mà động tâm. Nghĩ nữ chủ còn phải tìm đến đại lão để bấu víu quan hệ.
Đến lúc đó nàng sẽ nhẹ nhàng vén tay áo lão công mình, yếu ớt nói một câu:
"Không cho giúp,"
Nghĩ đến cảnh tượng đó, nàng đã cảm thấy sướng, ai bảo nàng xuyên thành pháo hôi, nguyên chủ và nữ chủ vốn là quan hệ đối địch.
Nàng tự nhiên là muốn thay nguyên chủ báo thù.
Nhất định là vận mệnh đã an bài nàng và đại lão ở cùng nhau, nếu không, làm sao bọn họ có thể có oa oa thân.
Hoàn toàn quên mất là ai vừa nói, gả cho đàn ông đã từng kết hôn có bao nhiêu thiệt thòi.
Bất quá, muốn hay không muốn ở cùng nhau, vẫn là phải xem nhan trị có hợp với mình không.
Nàng là người yêu thích vẻ đẹp bên ngoài, xuyên qua một lần liền hiểu, đời trước cùng Hạ Tinh Ngôn cãi nhau tan vỡ, có lẽ cũng là bởi vì đối phương bẩm sinh không hấp dẫn được mình.
Đặc biệt là nghĩ đến một vài kiểu người.
Trước khi xem mắt: Yêu tiền.
Sau khi xem mắt: Thật cũng không yêu tiền đến thế.
Lần này rút kinh nghiệm, nhất định phải xem nhan trị. Hứa Niên Niên trực tiếp gọi ra cửa phòng, gõ cửa phòng Hứa phụ:
"Ba, con muốn đi xem mắt."
Hứa Như Hoa ngủ ở căn phòng nhỏ ngăn cách từ phòng khách nghe thấy, lập tức dựng tai lên nghe.
Con ngốc kia sẽ không phản ứng kịp chứ, muốn cùng Lục Hoài Cẩn xem mắt? Lòng của nàng bị nắm chặt, ngay cả ba bàn tay ban trưa cũng quên mất.
Trọng sinh một đời, điều làm nàng cảm thấy phẫn uất trong lòng, chính là, dựa vào cái gì Hứa Niên Niên xinh đẹp hơn nàng nhiều như vậy.
Nhan trị này, nếu nàng thật tâm đi câu dẫn ai, ai có thể chịu nổi.
Hứa Tú Hồng đi mở cửa cho Hứa Niên Niên:
"Ba con ngủ rồi, có chuyện gì tối nói sau."
Khuê nữ đã chọn người, nhất định là có lý do của nàng. Lão nhân giữa trưa vất vả lắm mới có hứng thú với con trai xưởng trưởng, đợi có thời gian nàng sẽ nói thêm về việc này.
Hứa phụ trên giường trở mình, buồn ngủ chết, làm cái gì vậy, còn có để cho người ta ngủ hay không.
Hứa Niên Niên không quan tâm, trực tiếp lấy tay gõ cửa:
"Ba, đừng ngủ nữa. Ba không phải muốn con gả chồng sao? Con đồng ý, ba chiều nay liền phát điện báo cho Lục Hoài Cẩn, chúng ta ra mắt trước."
Hứa phụ bị tiếng ồn ào đột ngột làm cho giật mình ngồi dậy, dựng râu trừng mắt nói:
"Cái thứ gì? Con không phải nói không suy tính sao? Lục Hoài Cẩn so Lý Cường tốt chỗ nào, còn có nhiều đứa con muốn con chăm sóc."
Nghe theo lời vợ, so sánh hai người, hắn càng nghiêng về Lý Cường. Lục Hoài Cẩn đúng là đoàn trưởng, nhưng hắn là quan hệ bên phía vợ trước, kết hôn xong trời cao hoàng đế xa, hắn phỏng chừng cũng chẳng được lợi gì, nói ra thì dễ nghe mà thôi.
Lý Cường thì khác, hắn chính là con trai xưởng trưởng, nếu kết hôn, mình có thể được hưởng phúc lợi, không những công việc của mình được đảm bảo, về sau con trai mình cũng có công việc ổn thỏa.
Hứa Niên Niên tựa vào cửa:
"Ba, đây không phải là duyên trời định sao, bằng không hắn làm sao cùng con có oa oa thân."
Hứa phụ xoa xoa đầu, nhớ nhầm sao, trên bàn cơm hình như không phải nói như vậy:
"Con và Lục Hoài Cẩn xem mắt được, nhưng cũng phải xem mắt Lý Cường một lần."
Hứa Niên Niên nhíu mày:
"Ba, ba lừa con à, Lý Cường ở trong đại viện, con còn cần cùng hắn xem mắt. Xem mắt không thành, con không cần mặt mũi à, hơn nữa, hắn khẳng định không được, lớn lên như gấu đen, một quyền có thể đánh chết con, con vội vàng muốn ăn đòn sao?"