Ngày hôm sau, phương thức dạy học của Trang tiên sinh liền khác biệt, chỉ dạy Mặc Họa lý luận Trận Pháp trong phạm vi Luyện Khí Kỳ, đồng thời phối hợp các loại Trận Pháp, khiến Mặc Họa học tập một cách tiến trình theo chất lượng. Phương thức này rất giống với giáo pháp của Nghiêm Giáo Tập, nhưng cảnh giới của Trang tiên sinh hẳn là cao hơn rất nhiều, cho nên cục diện càng lớn, chi tiết càng đầy đủ, mạch lạc cũng càng rõ ràng.

Mặc Họa trong lòng cũng âm thầm tiếc cho Nghiêm Giáo Tập, nếu không phải cảnh giới hạn chế, Nghiêm Giáo Tập có lẽ tuyệt không phải một giáo tập bình thường. Chí ít trên phương diện truyền thừa Trận Pháp và lý niệm giáo dục, Nghiêm Giáo Tập và Trang tiên sinh với tạo nghệ Trận Pháp rất cao đều có điểm tương đồng.

Trang tiên sinh trước đó dạy những lý luận Trận Pháp tối nghĩa, Mặc Họa thấy mà đau đầu. Một số lý luận Mặc Họa chưa từng tiếp xúc qua, cho nên không có manh mối, chỉ có thể học thuộc lòng. Nhưng trí nhớ của cậu dù tốt, những luận thuyết trừu tượng trống rỗng này cũng không nhớ được, thường thường nhớ đằng sau quên phía trước, quay đầu nhìn nội dung phía trước, lại quên phía sau, cho nên học rất chậm.

Những thứ Mặc Họa học rất chật vật này, thế gia đại tộc lại coi nó là cơ sở học tập Trận Pháp, cũng chẳng trách những đại thế gia đó có thể sừng sững Tu Đạo Giới vài vạn năm mà không ngã. Tán tu bình thường và thế gia ở nội tình cùng truyền thừa chênh lệch quá nhiều, đến mức trong tán tu bình thường, Trận Sư cơ hồ đứt gãy.

Mặc Họa thở dài, so sánh với người khác không có ý nghĩa, chỉ có thể tận sức bản thân cố gắng làm tốt hơn. Mặc Họa tự khuyên bảo, sau đó ổn định lại tâm thần, dựa theo phương thức của Trang tiên sinh học tập Trận Pháp.

Hiện tại từ Luyện Khí Kỳ bắt đầu, lấy việc vẽ trận làm chủ, Trận Luận làm phụ, Mặc Họa học cũng nhanh hơn nhiều. Bởi vì Mặc Họa đã ngày đêm vẽ số lượng lớn Trận Pháp, ban đêm vẽ trên Đạo Bia, ban ngày vẽ trên giấy, ngẫu nhiên không có việc gì, cũng vểnh sợi cỏ vẽ trên mặt đất. Số lượng luyện tập Trận Pháp đơn thuần, một số Trận Sư Luyện Khí hậu kỳ cũng không nhất định nhiều bằng Mặc Họa.

Cho nên Trang tiên sinh đổi cách dạy học sau, Mặc Họa học rất nhanh. Đợi đến lý luận học xong, khi cho Mặc Họa tự tay vẽ Trận Pháp, tiến độ của Mặc Họa lại càng nhanh hơn.

Trang tiên sinh trước hết để Mặc Họa một lần nữa học tập mấy bộ Trận Pháp bao gồm năm đạo Trận Văn, bao gồm một số Trận Pháp thuộc tính Ngũ Hành mà Mặc Họa chưa từng thấy qua. Khôi Lão còn giúp Mặc Họa chuẩn bị tốt cả trận đồ lẫn bút mực. Mặc Họa như đói như khát học tập, kiên trì bền bỉ vẽ.

Ban ngày ở nơi thanh nhàn của Trang tiên sinh vẽ Trận Pháp, ban đêm nhập mộng, liền ở thức hải Đạo Bia tiếp tục luyện tập. Năm đạo Trận Văn Trận Pháp, đối với Mặc Họa mà nói độ khó không lớn, quen thuộc mấy ngày, liền có thể học được một bộ.

Về sau chính là Định Thủy Trận sáu đạo Trận Văn. Mặc Họa trước đó bị giới hạn bởi Thần Thức, không thể vẽ ra Trận Pháp hoàn chỉnh. Bây giờ qua hơn nửa tháng, mỗi ngày đều đang luyện tập Trận Pháp, Thần Thức cũng tăng trưởng không ít. Mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng vẫn có thể vẽ ra hoàn chỉnh Định Thủy Trận bao gồm sáu đạo Trận Văn.

Vẽ xong Định Thủy Trận, Trang tiên sinh lại dạy mấy cái Trận Pháp mới, ví dụ như 《Thiên Quân Trận》, 《Lưu Sa Trận》, 《Tiểu Vân Vũ Trận》 các loại. Mặc Họa có Thần Thức chống đỡ, cộng thêm ngày đêm luyện tập, cho nên dùng nửa tháng, cũng toàn bộ đều nắm giữ.

Trang tiên sinh có chút hài lòng, hài lòng với tiến bộ của Mặc Họa, cũng hài lòng với tâm tính của Mặc Họa. Những đứa trẻ tầm tuổi Mặc Họa, không phải ai cũng có định lực mỗi ngày ngồi khô khan học tập Trận Pháp.

Chỉ là trong thâm tâm, Trang tiên sinh vẫn cảm thấy tiếc nuối, liền nói với Khôi Lão: "Ngộ tính của đứa nhỏ Mặc Họa này, tốt hơn ta nghĩ trước đó. Chỉ tiếc, là tán tu xuất thân, thiếu khuyết truyền thừa Trận Pháp, căn cơ kém rất nhiều, bằng không thì cũng không nhất định kém bao nhiêu so với thiên chi kiêu tử của thế gia đại tộc kia..."

"Thiên chi kiêu tử có gì tốt?" Trang tiên sinh trầm mặc một chút.

Khôi Lão yên lặng nhìn xem Trang tiên sinh, thanh âm bình thẳng mà đạm mạc, lại có cái gì đó nói không nên lời của sự mỉa mai: "Năm đó ngươi không phải là thiên chi kiêu tử sao? Trước ngươi thu những đồ đệ kia, lại có cái nào không phải là thiên chi kiêu tử, kết quả lại thế nào đây? Bây giờ ngươi nghèo túng đến bộ dáng gì, còn cần ta nói sao..."

Trang tiên sinh thở dài, không vui nói: "Nếu như ta tráng niên mất sớm, nhất định là bị ngươi tức chết!"

Khôi Lão thờ ơ: "Sống chết có số, ngươi nói lời như vậy, chứng tỏ ngươi đối với thiên đạo lý giải còn chưa nhập môn."

Trang tiên sinh dứt khoát nằm ở trên ghế nằm, ý vị thâm trường nói: "Thiên địa bất nhân, vạn vật chó rơm. Người như thật có thể lý giải thiên đạo, kia còn có thể xem như người sao?"

Khôi Lão vẫn như cũ một mình đánh cờ, ngồi ngay ngắn bất động, như là gỗ mục.

Trận Pháp bao gồm sáu đạo Trận Văn, Trang tiên sinh dạy tương đối nhiều, bởi vì sáu đạo Trận Văn đã tương đối đầy đủ, dính đến rất nhiều hình thức ban đầu của Trận Pháp cơ bản, cho nên cần đại lượng học tập và lĩnh ngộ.

Đợi đến sáu đạo Trận Văn Trận Pháp học xong, Trang tiên sinh chuẩn bị dạy Trận Pháp bảy đạo Trận Văn lúc, lại phát hiện một chuyện hơi cảm thấy kinh ngạc, đó chính là Thần Thức của Mặc Họa tăng trưởng có vẻ nhanh.

Trang tiên sinh lần thứ nhất thấy Mặc Họa lúc, Thần Thức của Mặc Họa còn chưa đủ để vẽ ra sáu đạo Trận Văn. Bây giờ một tháng trôi qua, Thần Thức của Mặc Họa không chỉ có thể chống đỡ cậu vẽ xong một bộ hoàn chỉnh Trận Pháp bao gồm sáu đạo Trận Văn, thậm chí hiện tại Trận Pháp bảy đạo, cậu cũng có thể vẽ ra sáu đạo rưỡi Trận Văn.

Một tháng thời gian, linh lực của Mặc Họa tinh tiến quá mức bé nhỏ, nhưng Thần Thức lại tăng trưởng cấp tốc. Trang tiên sinh hơi nhíu mày, cảm thấy sự việc không đúng.

Ngày hôm đó Mặc Họa đang học tập Trận Pháp bao gồm bảy đạo Trận Văn, Trang tiên sinh đột nhiên hỏi: "Mặc Họa, ngươi biết quan tưởng pháp sao?"

Mặc Họa vẻ mặt kinh ngạc, nói: "Đệ tử chưa từng nghe qua."

"Dạng này a," Trang tiên sinh ngón tay chỉ lấy bàn, trầm tư một lát, lại hỏi: "Vậy ngươi bình thường có gặp qua một chút hình ảnh kỳ dị, hoặc là đường vân nào, khiến người nhìn một chút, Thần Thức liền không tự chủ được đắm chìm trong đó không?"

Mặc Họa suy nghĩ một chút, lắc đầu. Cậu từng thấy vật kỳ dị nhất, chính là Đạo Bia trong đầu cậu, nhưng bộ Đạo Bia đó đồng thời không có bất kỳ đồ án, hoặc đường vân rõ ràng nào, nhìn lâu cũng không chìm đắm trong đó.

Trang tiên sinh trầm mặc một lát, lại nói: "Thần Thức của ngươi tăng trưởng là so với người khác nhanh, điểm này ngươi hẳn là phát giác ra rồi."

Mặc Họa gật đầu nói: "Đệ tử ban ngày vẽ Trận Pháp, ban đêm nằm mơ cũng đang luyện tập Trận Pháp, hơn nữa ban đêm nằm mơ vẽ Trận Pháp, không tiêu hao Thần Thức, như vậy ngày đêm không ngừng, Thần Thức liền sẽ dần dần tăng cường." Chuyện Đạo Bia chưa nói, nhưng những cái khác đều là lời nói thật. Mặc Họa kỳ thật không rõ lắm, Thần Thức của bản thân tăng cường, là bởi vì Đạo Bia, hay là đơn thuần bởi vì chính mình đang không ngừng vẽ Trận Pháp.

Mặc Họa liền hỏi: "Tiên sinh, có phải chỉ cần luôn vẽ Trận Pháp, Thần Thức liền có thể tăng cường không?"

Trang tiên sinh bị hỏi khó. Vẽ Trận Pháp sẽ không ngừng tiêu hao Thần Thức, cũng sẽ không ngừng rèn luyện thức hải, một thời gian sau, tự nhiên Thần Thức cũng sẽ tăng cường. Nhưng căn cứ Tu Đạo Giới cách làm bình thường, đều là trước hết nghĩ cách nâng cao Thần Thức, sau đó lại đi học tập Trận Pháp. Bởi vì dựa vào vẽ Trận Pháp để tăng cường Thần Thức, quá trình cực kỳ chậm chạp, hơn nữa dễ làm Thần Thức khô kiệt, thức hải bị hao tổn, tạo thành hậu quả không thể vãn hồi. Cho nên rất ít có tu sĩ nghĩ đến dựa vào vẽ Trận Pháp loại phương thức mộc mạc nhất, chậm chạp nhất, cũng có được nguy hiểm cực lớn này để tăng cường Thần Thức.

Trang tiên sinh cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, mang theo nghi hoặc mà nhìn xem Mặc Họa, nhưng chạm tới ánh mắt Mặc Họa, lại phát hiện Mặc Họa một đôi mắt trong suốt, kỳ lạ thay lại nghiêm túc và thẳng thắn.

Trang tiên sinh đã dạy rất nhiều đệ tử, từng thấy ánh mắt khâm phục, e ngại, cũng có đầy tâm tư, chưa từng thấy qua ánh mắt thẳng thắn như vậy, lập tức bật cười nói: "Cũng được."

"Ngươi biết Minh Tưởng Thuật không?" Trang tiên sinh lại hỏi.

Mặc Họa vẫn lắc đầu.

"Minh Tưởng Thuật có thể giúp tu sĩ thông qua minh tưởng, trong thời gian ngắn tiến vào trạng thái nhập định, để khôi phục Thần Thức nhanh hơn. Bản này không phải là thứ mà tu sĩ cấp bậc như ngươi nên học, bất quá ngươi có chút đặc biệt, hiện tại liền có thể học." Mặc Họa không biết Trang tiên sinh nói đặc biệt là nơi nào đặc biệt, nhưng có đồ vật mới có thể học, vẫn vui vẻ nói: "Tạ ơn tiên sinh."

"Nhưng có một điều, ngươi nhất định phải ghi nhớ." Trang tiên sinh thần sắc dần dần nghiêm túc lên: "Nếu có người hỏi ngươi, vì sao Thần Thức của ngươi tăng trưởng nhanh, ngươi cứ nói là do ta truyền thụ cho ngươi Minh Tưởng Thuật, những cái khác không cần nói nhiều."

Mặc Họa có chút ngây thơ, nhưng mơ hồ cảm thấy Trang tiên sinh là vì bản thân tốt, yên lặng ghi nhớ lời Trang tiên sinh vào đáy lòng.

Trang tiên sinh nhẹ gật đầu, từ trong tay áo lấy ra một bản sổ thật mỏng, trên sổ viết ba chữ: 《Minh Tưởng Thuật》.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play