Mọi người đều rất đồng tình bạch hồ, khi không mi chạy đến phía sau mông trâu để làm gì, lại còn dùng mũi ngửi, rắm tới cũng không biết trốn, bị thối xỉu cũng là tự mình chuốc lấy.
Chờ mùi thối trên người bạch hồ tản ra, Kim Dục mới tới ôm nó lên xe ngựa, sau đó lại trở về xem xét tình huống của Trâu rừng vương.
Cũng may, độc giải được rồi!
Mọi người cuối cùng cũng yên tâm, đi đến bên đống lửa ngồi xuống, Kim phụ nói: “Thân phận của những người vừa rồi nhìn qua không đơn giản, chúng ta cứu thất công tử, bọn họ có thể hay không sẽ cho chúng ta một ít chỗ tốt?”
Kim Lan liếc ông một cái: “Cả ngày chỉ biết nghĩ tới ích lợi, chẳng lẽ ngươi là vì hồi báo nên mới cứu người sao?”
Kim phụ nhún vai: “Vậy nếu là bọn họ khăng khăng muốn báo đáp chúng ta đâu? Nếu bọn họ ép chúng ta nhận tiền, chúng ta nhận hay không nhận? Hoặc là bọn họ để chúng ta đi cùng, giúp chúng ta tìm một nơi có thể sống lâu dài, chúng ta đồng ý vẫn là không đồng ý?”
Đám người Kim Lan trầm mặc, tuy nói Kim Dục được Phật Tổ báo mộng, làm cho bọn họ nhất định phải đi Bách Thú sơn, nhưng trong lòng bọn họ chung quy vẫn là muốn nhanh chóng yên ổn định cư.
Trước kia là không có quý nhân tương trợ, muốn tìm một nơi yên ổn không dễ dàng, hiện giờ gặp gỡ quý nhân, bọn họ không nắm bắt tốt cơ hội này, về sau có thể sẽ không xảy ra chuyện tốt như vậy nữa.
Nhìn thấy đám người Kim phụ lại bắt đầu do dự không biết có nên đi Bách Thú sơn hay không, Kim Dục hiểu cảm giác của họ, bọn họ có quyền lựa chọn, không nhất định thế nào cũng phải nghe theo nàng với Lương Nguyên. Rốt cuộc dựa theo lời nói của Lương Nguyên, Bách Thú sơn là một nơi nghèo khổ, so với thôn Đại Bình lúc trước họ ở còn nghèo hơn, nàng với Lương Nguyên có thể chấp nhận nơi đó, nhưng mấy người Kim phụ thì không nhất định.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT