Nhìn đến cái bộ dạng ngu ngốc này của tiểu đệ nhà mình, Long Thiên Vũ còn có cái gì không hiểu.
Long Thiên Thần, giỏi lắm, đệ lại giới thiệu với người khác mình tên là Thành Thiên Long!
Mỗi lần ở bên ngoài đều lấy một cái tên giả tệ như vậy, không thể đổi một cái tên dễ nghe hơn được sao?
Hắn giơ tay đỡ trán, đệ đệ ngốc mười hai tuổi rồi mà còn mất não như vậy, phải nên dạy dỗ như thế nào đây?
Thật muốn đánh phế đi, nhưng lại luyến tiếc.
Trong lòng Long Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không có lập tức tìm Long Thiên Thần tính sổ, mà là chuyển ánh mắt sang mấy người Kim Dục.
Thấy trước mắt mười mấy người có lớn có nhỏ, có nữ có tàn phế, phía sau còn có một con trâu rừng với một con ngựa lớn màu nâu đi theo, ở khi nhìn đến hắn cùng với đám thị vệ phía sau, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt thận trọng rụt rè, nhìn giống như là bá tánh bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng lại cùng bá tánh bình thường có chỗ không giống nhau.
Rốt cuộc thì bá tánh bình thường cũng sẽ không có trâu rừng với ngựa lớn như vậy.
Long Thiên Vũ cũng không hề làm giá, chắp tay nói cảm ơn với mấy người Kim Dục: “Cảm tạ các vị đã cứu thất đệ của ta, đã cho các người thêm phiền phức rồi. Thất đệ của ta có chút nghịch ngợm, yêu thích một mình đi ra ngoài du ngoạn, gần nhất thế đạo loạn nên mới có thể đưa tới một ít người nhớ thương.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT