Liễu Cuồng cười rồi đi tìm.
Phần bài thi trước kia khiến ba vị giám khảo cùng lúc phải khen là “kinh ngạc như gặp thần tiên”, chính là do hắn duyệt ra, sau khi trình lên Bàng Khiêm thị lang, hắn lập tức cảm khái: “Người này quả thật có tài lớn!”
Sau đó, hắn liền yêu thích không buông tay lật tới lật lui bài thi ấy mà đọc.
Phải biết rằng, thi hương kéo dài ba ngày, mà trong vỏn vẹn ba ngày lại có thể viết ra tám bài thi vấn đáp xuất sắc cùng bốn bài thơ từ, nếu không phải có tài lớn thì là gì?
Câu “liền hô rượu, lên đàn cầm, thu cùng mây lặng” khiến ngay cả Liễu Cuồng cũng nảy sinh ý muốn kết giao, thậm chí còn nóng lòng muốn chấm bài thi cho nhanh để xem thử vị thí sinh kia có giống như văn chương của mình hay không, có dũng khí và tiêu sái như thế chăng.
Đến chiều hôm đó, gần đến giờ cơm, Bàng Khiêm đại nhân vốn đã nhíu mày suốt cả buổi trưa bỗng bật cười lớn, đồng thời vuốt râu liên tục.
Liễu Cuồng và đồng bạn liếc mắt nhìn nhau, đều biết là đại nhân thị lang lại tìm được một bài thi xuất sắc nữa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play