Màn đêm buông xuống, Hà Tự Phi hiếm khi mất ngủ, hắn một tay kê sau đầu ngẩng nhìn nóc nhà dưới ánh trăng, ánh mắt sáng rõ mãi đến khuya mới nhắm mắt lại.
Hôm sau, Hà Tự Phi mướn xe bò sáng sớm liền đến huyện thành đón hắn.
Người đánh xe là Lý Tứ thúc người quen già ở thôn Thượng Hà vừa đưa tay nhận lấy cái rương đựng sách mà Hà Tự Phi xách theo, suýt chút nữa đã bị sức nặng đè cho lảo đảo.
Lý lão Tứ kinh ngạc nói: “Đại Lang à, ngươi trông không cường tráng vậy mà sức lực không nhỏ a.”
Hà Tự Phi cười đáp: “Thường ngày hay phải mang vác, thành quen rồi.”
“Ngoan thật, ta cứ tưởng những người mặc trường bào, dáng vẻ thư sinh nho nhã chắc đều yếu đuối,” Lý lão Tứ nói, “Giờ xem ra, đều là ta nhìn sai rồi.”
Nói không chừng cởi áo ra, lại là một thân đầy cơ bắp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play