Hà Tự Phi dẫn cậu bước vào, nói: “Mành trúc này để chắn bụi ta thường ngày cũng không có bao nhiêu thì giờ dọn dẹp quét tước thường chỉ có ngày nghỉ, tắm gội xong mới lau sơ qua một lượt.”
Nói đoạn, thấy trên mặt không vướng bụi mấy hắn liền kéo mành ra một cách khoan khoái.
Mành từ từ được nâng lên từ phía dưới, đôi mắt Kiều Ảnh cũng theo đó mà mở to dần dần.
Đợi đến khi Hà Tự Phi kéo hết mành trúc Kiều Ảnh đã sững sờ không thốt nên lời, thật lâu sau mới khẽ bước lên một bước, hỏi: “Những thứ này, đều là... ngươi khắc ra?”
Hà Tự Phi gật đầu.
Tuy trong lòng có chút ngại ngùng nhưng vẫn đem chuyện ba lần bán khắc gỗ của mình kể lại rõ ràng, kể cả chuyện Triệu chưởng quầy từng khuyên hắn: “Khách quý trong kinh thành chỉ nhận chuẩn tác phẩm do trưởng bối nhà ngươi khắc, ngươi xem có muốn tạm thời đừng bán nữa không” hắn cũng đem ra nói sạch.
Kiều Ảnh không dám tin quay đầu nhìn hắn trong đôi mắt đen trắng rõ ràng kia tràn ngập hứng thú, mang theo nét tò mò mãnh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play