Chính hắn nói xong, cũng cảm thấy mình biểu đạt chưa đủ rõ ràng, lại bổ sung: “Tự Phi, ngươi thật đã học được tám phần những gì Dư lão có thể truyền dạy về tri thức khoa cử?”
Hà Tự Phi rũ mắt nhìn về phía Thẩm Cần Ích, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau sau đó trong ánh mắt chờ mong pha lẫn khẩn trương của hắn, khẽ khàng gật đầu.
Tứ thư ngũ kinh dẫu có khó đọc đến đâu điển tích bên trong có hỗn tạp thế nào, chung quy cũng chỉ là vài quyển sách mà thôi.
Dù chẳng phải là hắn đổi lại người khác, mỗi ngày chăm chỉ đọc mỗi ngày chép, mỗi ngày chép chính tả, mỗi ngày phân tích điển tích trong đó mà sắp xếp, phân loại cho rõ, thì e cũng có thể học được đến xấp xỉ như vậy.
Thẩm Cần Ích thấy hắn gật đầu xác nhận, lập tức chân nhũn ra tại chỗ ôm đầu ngồi xổm xuống đất.
“Ngươi thật quá lợi hại... Đầu óc ngươi là lớn lên thế nào vậy a...”
Cùng lúc đó, Cao Thành An và Trần Vân Thượng vốn đang đọc sách ở chỗ Trần phu tử cũng nghe được tin Hà Tự Phi vào huyện học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play